NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 196

Khí chất này lại càng được tôn lên thêm bởi chính sách tránh

không xuất hiện trước công chúng của ông. Người ta chẳng mấy khi
thấy ông có mặt tại các sự kiện xã hội của thành phố. Ông cũng
không bao giờ đăng đàn phát biểu, chỉ trừ những khi phải đưa lời
chúc từ tại buổi tiệc Mansion House tổ chức thường niên theo truyền
thống quy định đối với các vị thống đốc, và luôn từ chối mọi
cuộc phỏng vấn của báo giới.

Chính trong những năm đầu nắm trong tay quyền lực đó,

Norman bắt đầu có thói quen đi du lịch dưới các biệt danh, dần
dà, nó trở thành một yếu tố quan trọng làm nên huyền thoại và sự
bí ẩn của ông. Khi ấy đang là đỉnh cao của thời đại vận tải tàu biển
xuyên Đại Tây Dương. Tờ Time tại London và tờ New York Times
thường xuyên cho đăng tải các mục trọng điểm trong đó liệt kê những
hành khách danh tiếng nhất có mặt trên các chuyến tàu rời cảng
mỗi tuần – về cơ bản đây là các tiểu mục bổ trợ cho các trang xã hội
với sự góp mặt thường xuyên của các đại sứ, ngôi sao điện ảnh và giới
quý tộc châu Âu.

Cái tin thống đốc của Ngân hàng Trung ương Anh quốc dong

buồm sang Mỹ hẳn sẽ khiến dư luận xôn xao không ít: một thỏa
thuận về nợ chiến tranh sắp được ký kết! Hoặc: nước Anh có thể
sẽ quay về với chế độ bản vị vàng trong tuần này! Để tránh những
lời đồn thổi vô căn cứ đó, thư ký của Norman, Edward Skinner, bắt
đầu đăng ký vé tàu cho Norman dưới tên họ của chính mình là
Skinner.

Có lần, trên những chuyến Norman vượt Đại Tây Dương, ông

Skinner giản dị bình thường bỗng biến thành giáo sư Clarence
Skinner. Một trong số rất nhiều giai thoại kể rằng trong một
chuyến đi như thế, một giáo sư Clarence Skinner chuyên ngành
giáo lý cơ đốc ứng dụng thuộc Đại học Tufts vùng Medford,
Massachusetts nào đó, và đồng thời một tín đồ nổi tiếng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.