NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 301

bảo nước Anh có nguồn dự trữ đủ lớn để rút ra khi cần, riêng
Strong hứa Ngân hàng Dự trữ Liên bang New York sẽ cung cấp 200
triệu đô-la. Các hội viên của J. P. Morgan cũng dè dặt cam kết sẽ góp
thêm 300 triệu đô-la nữa.

Strong cũng đặt ra một điều kiện cực kỳ quan trọng: không yêu

cầu bất kỳ sự hạn chế nào đối với chính sách kinh tế của Ngân
hàng Trung ương Anh quốc – về lượng tín dụng nó có thể cung
cấp hoặc mức lãi suất nó ấn định (mặc dù theo lẽ thường đây là
một điều khoản phổ biến). Điều kiện duy nhất là khoản vay này
chỉ có hiệu lực trong thời gian Norman còn nắm giữ vị trí thống
đốc.

NORMAN VỀ ĐẾN London vào giữa tháng Một để phải đối

mặt với làn sóng phản đối việc nhanh chóng trở lại với vàng ngày
càng mạnh mẽ hơn. Ngay cả những đồng minh thân cận nhất của
ông tại Ngân hàng cũng tỏ ra phẫn nộ trước những thủ đoạn gây sức
ép của phía Mỹ, lo ngại rằng nước Anh có thể sẽ vay quá nhiều tiền
mà không có điều kiện gì chắc chắn.

Nhân vật chỉ trích công cuộc trở lại với vàng gay nhất nhất lại

tiếp tục là Maynard Keynes, ông sỉ vả các bậc cầm cân nảy mực ở
phố Threadneedle vì hành động như “Vua Louis XVI thời cách mạng
tiền tệ,” và vì đã “tấn công các vấn đề của thế giới hậu chiến với
những quan điểm và tư tưởng cũ rích có từ thời tiền chiến.” Song
chính những khuyến nghị của ông về một đồng tiền có kiểm soát,
đã được phác thảo trong Tiểu luận, lại bị hầu hết mọi người phớt lờ
hoặc miệt thị. Thấy rằng không một ai nghiêm túc nhìn nhận ý
tưởng tiền tệ có kiểm soát của mình, ông đã khéo léo thoái lui và
thay vào đó, ông bắt đầu lên tiếng kêu nài rằng bất kỳ động thái
nào hòng quay về với chế độ bản vị vàng nên được trì hoãn lại chí ít
là cho tới khi sự chênh lệch trong chi phí giữa Anh và Mỹ đã được thu
hẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.