NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 311

là nỗi lo sợ rằng việc không trở lại với vàng sẽ bị coi như một động
thái công khai thừa nhận vị trí sút kém của nước Anh trên trường
quốc tế. Gần như tất cả các quốc gia khác giờ đã lấy nền tảng
là vàng - Mỹ, Đức, Thụy Điển, Canada, Áo, và Hungary - nếu không
thì cũng sắp đi theo con đường đó - Hà Lan, Australia và Nam Phi -
và “như những con tàu trên bên cảng được neo vào một dải cầu tàu
duy nhất và cùng chìm nổi theo từng đợt triều dâng,” các quốc gia
này liên kết với nhau bởi một chuẩn mực giá trị chung. Vài ngày sau
đó, chính bản thân Churchill đã tuyên bố rành rõ trước hội đồng,
“Nếu đồng bảng của Anh không trở thành một thứ bản vị được tất
thảy mọi người biết đến và tin tưởng, thì các giao dịch kinh doanh
của Đế chế Anh nói riêng và châu Âu nói chung sẽ được thực hiện
bằng đồng đô-la thay vì đồng bảng vàng. Tôi nghĩ rằng đó sẽ là
một tai họa khủng khiếp.”

Khi Churchill phát biểu, Norman ngồi lặng lẽ ở dãy ghế dành

cho khách danh dự trong phòng họp Hạ nghị viện, khoan khoái
nhấm nháp điều mà toàn Thành London coi là khúc khải hoàn của
cá nhân ông. Chính bản thân Churchill sau này đã nhận xét, đó là
“thành tựu vĩ đại nhất của Norman... nấc thang cuối cùng mà
nếu không có nó, tất cả những nỗ lực và đau đớn [tức là khoảng thời
gian kể từ năm 1920] sẽ chỉ hoài phí vô ích.”

Quyết định này đã nhận được những lời tán thưởng vang dội

không chỉ của trong phạm vi Thành London mà còn của đông đảo báo
giới, tờ Time bình luận rằng đó là “một thắng lợi cực kỳ quan trọng
đối với bất kỳ ai từng kiểm soát và định hình chính sách tiền tệ
của nước ta, đặc biệt là Thống đốc Ngân hàng Trung ương Anh
quốc.” Tờ Economist mô tả đây là “thành tựu đỉnh cao của ngài
Montagu Norman.” Chỉ có các tờ báo thuộc sở hữu của Beaverbrook
bày tỏ ý kiến trái chiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.