NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 342

nàng và tôi đã trao trọn cuộc đời mình vào tay nàng rồi.’ Ông không
phải là một người bạn đối với người Pháp chúng ta. Cực kỳ bí ẩn,
phức tạp khôn cùng, người ta không bao giờ ước đoán được những suy
nghĩ của ông thâm sâu tới mức nào. Dù vậy ông vẫn tỏ ra rất dễ
thương nếu ông thích... Norman chẳng phải gồng mình chút nào để
tâng bốc [Strong] hay tạo dựng sức ảnh hưởng đối với ông ta. Ông
tới Antibes chơi vài ngày, chỉ vì Strong đang nghỉ tại đó.”

Một viên chức Ngân hàng Trung ương Anh quốc đi cùng với

Norman hôm đó về sau đã viết rằng Moreau để lại ấn tượng là
một gã “dốt nát, cứng đầu, thiếu óc sáng tạo trầm trọng và nhìn
chung hiểu biết rất nông cạn, song lại là một kẻ tranh đấu quyết
liệt cho những mục đích hẹp hòi và tham lam.”

Về cơ bản Norman cũng lặp lại những điều kiện mà Strong đã

đặt ra để đổi lấy sự hỗ trợ: thay đổi về quy chế để đảm bảo quyền
tự quyết của Ngân hàng Trung ương Pháp và chính thức thông qua
các thỏa thuận nợ chiến tranh với cả Anh và Mỹ. Moreau đã ra sức
thuyết phục để cả hai ông đồng nghiệp thấy được những khó khăn
về mặt chính trị của mỗi yêu cầu nói trên, đặc biệt là việc thay đổi
các quy chế của Ngân hàng trong thời điểm tình hình chính trị bị
chia rẽ sâu sắc như hiện nay. Rất nhiều chính trị gia đã ôm nỗi
oán hận Ngân hàng Trung ương Pháp vì đã khư khư ngồi giữ đống
vàng khổng lồ trong khi đồng tiền tụt dốc thảm hại suốt năm
đó.

Moreau đã thu được một bài học chớp nhoáng về phương thức

vận hành của thị trường vốn quốc tế - hỗ trợ tài chính là một “món
hàng” mà các thống đốc ngân hàng Trung ương nước bạn của ông
chỉ “sẵn sàng bán... chắc giá.” Ông sẽ không bao giờ quên. Trong
thâm tâm, ông đổ hết tội lỗi cho những mưu đồ thâm độc của
Norman và ác tâm của ông ta đối với người Pháp, coi đó là nguyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.