NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 416

nề hơn nếu cứ cố thúc ép chính phủ thắt chặt tín dụng để kéo giá
chứng khoán xuống.

Những nỗ lực của Quốc hội nhằm kiểm soát đầu cơ cũng chẳng

mang lại kết quả gì nhiều ngoại trừ một vài lời phát biểu văn hoa thi
thoảng lại được hâm nóng. Tháng Hai năm 1929, Nghị sĩ Tom
Henflin của bang Alabama đưa ra ý kiến đòi Hội đồng Thống đốc
Cục Dự trữ liên bang phải kiểm soát đầu cơ, ông cảnh báo Thượng
viện rằng: “Phố Wall đã trở thành trung tâm cá cược khét tiếng
nhất thế giới… nó là cái ổ sinh ra những trò cờ bạc xấu xa nhất
trên đất nước này.” Ông tiếp tục, sòng bài ở bang Louisiana chỉ
“xoay vòng vài trăm đô-la”, nhưng “Sở giao dịch ‘cá cược’ chứng
khoán New York thì xoay vòng tới hàng trăm nghìn… Chính phủ phải
có trách nhiệm với chính mình và người dân trong việc chấm dứt tội
lỗi xấu xa này.

FED vì thế mà phải vật lộn với câu hỏi hóc búa là làm sao xì hơi

được bong bóng chứng khoán mà không làm tê liệt nền kinh tế
quốc gia. Nhận ra rằng việc nới lỏng chính sách cho vay vào giữa
những năm 1927 là một sai lầm, họ đã nâng lãi suất từ 3,5% vào
tháng Hai năm 1928 lên 5% vào tháng Bảy năm 1928. Nhưng khi thị
trường lại bắt đầu leo thang vào giữa năm 1928, họ đã câm lặng và
không đưa ra được nhận định gì, nội bộ bị chia rẽ sâu sắc về việc
phải phản ứng như thế nào.

Bất kỳ biện pháp nào mạnh mẽ hơn để kéo thị trường khỏi bong

bóng đều đồng thời gây thiệt hại cho nền kinh tế, đặc biệt là tới
người nông dân. Hơn nữa, dòng vốn, bị thu hút bởi lợi nhuận trên
Phố Wall lại một lần nữa chảy từ nước ngoài vào. Nếu FED muốn
tăng lãi suất, nó có thể phải bơm thêm vàng vào, thậm chí là buộc
phải khiến bản vị vàng ngừng hoạt động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.