NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 565

trữ Liên bang được phép nắm giữ trái phiếu chính phủ, và việc mua
bán các trái phiếu này – nghiệp vụ thị trường mở ‒ chính là một
trong các công cụ mà nhờ đó, FED bơm thêm tiền vào hệ thống,
chúng lại không được sử dụng làm tài sản bảo đảm cho đồng nội tệ.
Trong văn bản pháp lý thành lập FED được đưa ra vào năm 1913, các
điều kiện rằng buộc đồng tiền vô cùng rườm rà vì thực tế chỉ
40% vàng dự trữ cho mỗi 100 đô-la là đã đủ để ngăn không cho ngân
hàng Trung ương bị biến thành công cụ của lạm phát. Đến năm
1931, không có nguy cơ nào của lạm phát, nước Mỹ trong thực tế
đang gặp vấn đề giảm phát còn các hạn chế thì vẫn chẳng phục vụ
cho bất kỳ mục đích nào. Tuy nhiên nó vẫn được duy trì một cách
ngoan cố trên giấy tờ.

Cùng với cuộc Suy thoái và sự trì trệ kéo dài trong thương mại, các

thương phiếu bảo đảm rất hiếm và khó tìm. FED buộc phải dựa
vào vàng làm đảm bảo cho đồng tiền. Vì vậy, mùa thu 1931, thay vì
có lượng vàng dự trữ quá lớn 2 tỷ đô-la và phải thấy rất vui vẻ vì
một số trong đó cuối cùng cũng đang quay trở lại châu Âu, FED lại
buộc phải giữ chặt vàng dự trữ của mình. Đó là vấn đề do chính nó
tạo ra, một văn bản pháp lý lỗi thời không dựa trên cơ sở thực tiễn
kinh tế nhưng lại bó buộc lượng lớn vàng của Mỹ một cách không
cần thiết.

Đầu tháng Mười, giữa cơn bão của cuộc Suy thoái, các ngân hàng

khắp miền Tây rơi rụng dần, sản xuất kinh doanh thu hẹp ở mức
25% một năm, FED nâng lãi suất từ 1,5% lên 3,5%. Trong khi giá cả
giảm khoảng 7% năm, lãi suất tăng làm chi phí vốn thực tế bị đẩy
lên trên 10%. Quan điểm cho rằng cần phải tuân thủ những yêu
cầu về dự trữ vàng quá phổ biến đến nỗi nó chặn đứng mọi quan
điểm trái ngược, không có bất kỳ sự kháng cự nào từ nội bộ FED
nhằm dỡ bỏ chi phí tín dụng vô lý này. Thậm chí hai nhân vật ngả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.