NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 595

có tác dụng không khác gì việc đột nhiên tìm ra thêm 50% lượng vàng
kim loại. Cả hai đều làm tăng giá trị của vàng trong nội bộ hệ thống
tín dụng và do vậy, đồng thời đẩy giá hàng hóa tăng cao.

Nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng với phần lớn các cố vấn kinh

tế của Roosevelt, nói đến chuyện phá giá rõ ràng là một sự báng bổ
sặc mùi vị của trò lừa bịp gian manh nhất. Nó có khác gì so với trò
cắt nhỏ các đồng tiền xu và đấu thêm những thứ kim loại kém giá
trị vào mà các vị lãnh chúa vỡ nợ thời Trung cổ vẫn làm? Với trữ
lượng vàng khổng lồ, Mỹ chẳng có lý do gì để phải sử dụng mánh
khóe tiền tệ này, điều có thể sẽ đe dọa niềm tin vào vị thế tín
dụng của chính phủ Mỹ và thậm chí làm phát sinh nguy cơ nhiều
hơn là thúc đẩy phục hồi.

Trong vài tuần đầu tiên của chính quyền mới, tiếp sau lệnh

tạm thời cấm xuất khẩu vàng của Roosevelt trong ngày đầu tiên
nắm quyền, trạng thái tiền tệ của nước Mỹ vẫn còn chưa được
quyết định. Bộ trưởng Woodin cố gắng tái đảm bảo với mọi người
là nước Mỹ sẽ không rời bỏ bản vị vàng, nhưng tổng thống thì không
dứt khoát như vậy. Trong buổi họp báo đầu tiên, ngày 8 tháng Ba,
ông đã đùa với các phóng viên, “Chừng nào chưa có ai hỏi tôi chúng
ta có rời bỏ bản vị vàng hay nền tảng vàng hay không, thì chừng đó
mọi chuyện đều ổn, vì chẳng có ai biết nền tảng vàng hay bản vị
vàng thực chất là cái gì”.

Tối ngày 18 tháng Tư, ông tập hợp các cố vấn kinh tế của

mình tại Phòng Đỏ trong Nhà trắng để thảo luận những chuẩn bị
cần thiết cho Hội nghị Kinh tế Thế giới sắp tới tại London. Khẽ
mỉm cười, Roosevelt thản nhiên quay sang các cố vấn của mình và
nói, “Chúc mừng tôi đi. Chúng ta sẽ rời bỏ bản vị vàng”. Viện dẫn
Điều khoản sửa đổi Thomas trong Đạo luật Chấn chỉnh ngành nông
nghiệp cho phép tổng thống có quyền giảm 50% giá trị đồng đô-la

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.