NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 609

Roosevelt say mê đến thế. Warren, vốn không thích xuất hiện
trước công chúng, đã rất mất tinh thần khi gương mặt ông xuất
hiện trên trang bìa của tạp chí Time. Các phóng viên cuối cùng cũng
tìm ra dấu vết vị giáo sư thích ẩn mình đã xin nghỉ việc ở Cornell;
ông đang sống ở Cosmos Club tại Washington và làm việc từ một
văn phòng trong Cao ốc Thương mại với số điện thoại không được
đăng ký. Không hề có bất cứ tài liệu nào ở văn phòng – ông mang
theo tất cả các nghiên cứu của mình trong một chiếc cặp đựng tài
liệu và lặng lẽ ra vào Nhà trắng bằng một trong số các lối vào bên
hông tòa nhà. Bất cứ ai gõ cửa sẽ được đáp lại bằng một tiếng hét
“Đừng có vào đây”.

Đóng vai trò cầu nối giữa chính phủ và các thị trường là

Harrison của Ngân hàng Dự trữ Liên bang New York, người phải trực
tiếp đi mua vàng. Và thế là chính con người được rèn luyện để tin
rằng không có thứ gì bất khả xâm phạm hơn tiền tệ, được bảo trợ
bởi một trong các kiến trúc sư chính của chế độ bản vị vàng giai
đoạn hậu chiến, lại đang bị yêu cầu phải làm suy yếu đồng đô-la
như là một hành động nhằm thực thi chính sách. Điều đó, như một
nhà báo miêu tả, “giống như một người đã thề không đụng đến
rượu phải uống cạn một chai gin vậy”.

Harrison là một nhà ngoại giao bẩm sinh. Đối mặt với Phố Wall,

nơi đang chế nhạo tổng thống vì đã để chính sách tiền tệ rơi vào
tay một chuyên gia về thức ăn gia súc, ông cần tất cả tài ứng biến
và kỹ năng ngoại giao cần thiết để có thể hoàn thành vai trò người
trung gian giữa giới chủ ngân hàng và một Nhà trắng đang phá vỡ
mọi nguyên tắc tiền tệ được dạy trong sách vở. Khi Harrison lần
đầu tiên thông báo cho Norman về chính sách mới, viên thống
đốc Ngân hàng Anh đã “nổi trận lôi đình”. “Đây là điều tồi tệ
nhất từng xảy ra. Toàn thế giới sẽ bị đẩy tới bờ vực phá sản”, ông
gào lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.