Caillaux nữa. Người ta chì chiết nhau về vấn đề an ninh quốc
gia, giữa một bên là những người chống lại việc mở rộng quy mô các
hoạt động quân sự và một bên là những người theo trường phái Đất
nước đứng lên (Revéil National), một trào lưu yêu nước mới.
Tiền vàng bắt đầu biến mất khỏi lưu thông một cách bí ẩn.
Đã hai lần nếm mùi cay đắng với tiền giấy trước đó - một lần là
vào đầu thế kỷ XVIII trong suốt thời kỳ Bong bóng Mississippi
đen đủi, và tiếp đến là những kinh nghiệm đau thương với tín
phiếu assignat được phát hành trong thời kỳ Cách mạng Pháp - dân
Pháp đâm ra mất hết niềm tin vào ngân hàng và các tổ chức tài
chính khác, chỉ còn giữ một lòng tín nhiệm son sắt với tiền kim
loại. Khi những dấu hiệu đầu tiên của cuộc khủng hoảng mới manh
nha, những đồng tiền vàng đã biết tìm đường nấp kỹ trong vô
vàn những cái gọi là bas de laine, cụm từ chỉ những chiếc bít tất len
dài mà nông dân Pháp thường dùng để chứa “kho vàng” của mình,
rồi mang lèn kỹ dưới đệm hoặc két sắt của các viên quản lý văn
khế ‒ nơi các nhà tư sản gửi gắm các món tài sản mình đã tích cóp.
Sau tám ngày xét xử, vào hồi 9 giờ 30 phút đêm ngày 28 tháng
Bảy, ban hội thẩm gồm toàn các đấng mày râu đã bỏ phiếu kín,
kết quả là 11/12 người đồng ý tha bổng cho bà Caillaux. Họ kết
luận rằng bà đã đau khổ tới mức loạn trí khi đọc được những dòng
thư mùi mẫn được phơi bày trên mặt báo Le Figaro, do vậy đã có
những hành động bạo lực đáng tiếc - vụ giết người được quy thành
phạm tội vì tình (un crime passionel). Với tất cả những cảm xúc kịch
tính và giật gân mà vụ việc đã khuấy động lên, thì lời tuyên án đưa ra
chẳng khác nào một gáo nước lạnh. Xô xát đã bùng phát ngay bên
ngoài trụ sở Toà án tối cao, và một nhóm cảnh sát đã được huy động
thêm để giải tán những phần tử bảo hoàng cực đoan thuộc nhóm
Nước Pháp hành động (Action Francaise) vốn ghét cay ghét đắng
Caillaux. Song giờ đây hầu hết người dân Paris còn đang mải lo