NHỮNG QUÂN BÀI TRÊN MẶT BÀN - Trang 162

- Ấy, tuy vậy - bà nói - Anne Meredith đã từng ở một gia đình trong đó

có phụ nữ uống nhầm phải thuốc độc và bị chết.

Bà không hề phân vân vì tác dụng câu nói ấy của mình.

Viên cảnh sát Battle quay ngoắt lại và nhìn bà kinh ngạc.

- Thật vậy sao bà Oliver? Làm sao bà biết được?

- Tôi đã do thám được - bà Oliver kể - Tôi tiến hành công việc với các

cô gái. Tôi đến thăm hai cô và kể cho họ câu chuyện bịa đặt rằng mình nghi
ngờ bác sĩ Robert. Cô bé Rhoda rất tình cảm, và hơi bị ấn tượng tôi là một
người nổi tiếng. Còn Meredith nhỏ nhắn không thích chuyến viếng thăm và
bày tỏ rất công khai. Cô ta nghi ngờ. Tại sao cô ta lại có thái độ ấy nếu
chẳng có gì phải giấu giếm? Tôi mời họ tới nhà chơi ở London. Cô bé
Rhoda đã đến và kể tuốt tuột mọi thứ. Anne đã đối xử cục cằn với tôi như
thế là vì những điều tôi nói đã gợi cho cô ta nhớ tới một vụ tai nạn đau
lòng, rồi sau đấy Rhoda tiếp tục mô tả vụ tai nạn ấy.

- Cô gái có nói chuyện đó xảy ra ở đâu và khi nào không?

- Bốn, năm năm trước đây ở Devonshire.

Viên cảnh sát lầm bầm gì đó trong cổ rồi vội vàng viết vào tập vở của

mình. Vẻ bình tĩnh gỗ đá của ông bị lay chuyển rõ ràng. Bà Oliver ưỡn
người ngồi tận hưởng niềm đắc thắng của mình. Đó là giây phút ngọt ngào
to lớn đối với bà.

Battle lấy lại bình tĩnh:

- Tôi xin ngã mũ trước bà, bà Oliver - ông nói. Lần này bà đã gây cho

chúng tôi một ấn tượng tốt đẹp. Đây thật là một tin hết sức quý báu. Nó
cũng cho thấy ta có thể để mất đi một cơ hội dễ dàng đến thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.