- Cổ và lưng anh ấy đẹp thật cơ - Rhoda thở dài - đỏ rực và cuồn cuộn
cơ bắp.
- Này em ơi, việc gì mà phải ủy mị sướt mướt thế.
- Cậu có mến anh ấy không, Anne?
- Có, rất thích.
- Chúng mình phải tỏ ra bình thản và đoan trang mới được, tớ nghĩ anh
ấy cũng hơi thích tớ, không thích bằng cậu đâu, chỉ hơi hơi thôi.
- Ồ, anh ấy thích cậu thật đấy - Anne bảo.
Trong giọng cô gái có dấu hiệu khác thường như Rhoda không nhận
thấy.
- Anh ấy lúc nào đến nhỉ? - Cô hỏi.
- Mười hai giờ - Anne đáp. Cô im lặng một lát rồi bảo. Bây giờ mới có
mười rưỡi. Chúng mình ra sông đi.
- Nhưng có phải... có phải... Despard nói là anh ấy sẽ đến vào khoảng
mười một giờ không?
- Tại sao bọn mình phải đợi anh ta? Ta sẽ bảo bà Astwell là ta đi đâu
thì anh ấy sẽ đi theo cơ mà.
- Đúng là, như mẹ đã dặn, không được hạ mình - Rhoda cười to - Nào,
thì đi vậy.
Cô đi ra cửa rồi qua vườn, Anne đi theo sau.
° ° °