NHỮNG QUÂN BÀI TRÊN MẶT BÀN - Trang 235

- Cổ và lưng anh ấy đẹp thật cơ - Rhoda thở dài - đỏ rực và cuồn cuộn

cơ bắp.

- Này em ơi, việc gì mà phải ủy mị sướt mướt thế.

- Cậu có mến anh ấy không, Anne?

- Có, rất thích.

- Chúng mình phải tỏ ra bình thản và đoan trang mới được, tớ nghĩ anh

ấy cũng hơi thích tớ, không thích bằng cậu đâu, chỉ hơi hơi thôi.

- Ồ, anh ấy thích cậu thật đấy - Anne bảo.

Trong giọng cô gái có dấu hiệu khác thường như Rhoda không nhận

thấy.

- Anh ấy lúc nào đến nhỉ? - Cô hỏi.

- Mười hai giờ - Anne đáp. Cô im lặng một lát rồi bảo. Bây giờ mới có

mười rưỡi. Chúng mình ra sông đi.

- Nhưng có phải... có phải... Despard nói là anh ấy sẽ đến vào khoảng

mười một giờ không?

- Tại sao bọn mình phải đợi anh ta? Ta sẽ bảo bà Astwell là ta đi đâu

thì anh ấy sẽ đi theo cơ mà.

- Đúng là, như mẹ đã dặn, không được hạ mình - Rhoda cười to - Nào,

thì đi vậy.

Cô đi ra cửa rồi qua vườn, Anne đi theo sau.

° ° °

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.