NHỮNG QUY TẮC MẸ NGHIÊM KHẮC DẠY CON TỰ LẬP - Trang 51

đứa trẻ… “khó xoa dịu” hoặc “đầy thách thức,” và với những đứa trẻ này,
một chuyến xe với tiếng ồn êm ái, hoặc một chuyến đi dạo trên xe đẩy,
hoặc một khoảng thời gian nằm trong nôi, là cách duy nhất có thể khiến
con ngừng khóc lóc rền rĩ. Nhưng đó chỉ nên là giải pháp tạm thời.
Không có lý gì mà một đứa trẻ mười tám tháng lại được chở đi vòng
quanh khu phố bằng chiếc xe siêu ngốn xăng mỗi khi đến giờ buồn ngủ.

Phương pháp Nghiêm khắc ngay từ đầu: À, quá đơn giản –

hoặc quá lạnh lùng – chỉ cần nói, dừng lại là xong? Đó cơ bản là điều
bạn cần làm, trừ khi bạn thật sự không bận tâm đến việc phải hủy cuộc
hẹn ăn trưa hay nhịp sống thường ngày của chính mình để lái xe ru con
ngủ. Bởi điều bạn đang làm có hại gấp hai lần: thứ nhất, hãy quay lại
điều tôi vừa nói trước đó, bạn đang bỏ lỡ hết cơ hội này đến cơ hội khác
để dạy cho con biết cách tự ngủ. Và thứ hai, bạn đang đặt mình ở vị trí
thứ yếu, thậm chí còn hoàn toàn khỏi sự việc. Những gì bạn muốn làm
trong ngày, hoặc trong lúc con ngủ, đều chẳng phải vấn đề, vấn đề ở đây
là bạn phải đặt đứa con đang thịnh nộ gào khóc vào ghế ngồi ô tô và lái
xe đi một vòng. Mỗi đứa trẻ cần có thời gian ngủ ngày khác nhau (mặc
dù chúng đều cần ngủ rất nhiều, không ngừng nghỉ), tức là bạn hãy tha
thứ cho con, khả năng thành công cao nhất mà bạn có thể làm là nhận
diện biểu hiện “Con có vẻ mệt mỏi rồi”, và vỗ về nó, thay vì đợi cho đến
khi quá muộn mới vỗ về con.

Có vẻ bạn không cai ti giả cho con được. Có lần, tôi đi mua sắm

tại siêu thị, nơi có bán cả đồ thiết yếu lẫn đồ giải trí. Khi đang loanh
quanh trong cửa hàng, tôi nghe thấy có tiếng một người phụ nữ:
“Không, không, chúng ta sẽ không xem mấy cái ti giả ấy! Thậm chí
chúng ta sẽ không vào mấy dãy hàng đó!” Điều tôi thấy là một gia đình
với một đứa con khoảng năm tuổi đang ngậm một cái ti giả trong miệng.
Lúc này tôi bàn về vấn đề ti giả, tôi thật sự đang làm vậy (con tôi thích
chúng, và tôi cũng vậy). Tôi không có ý phán xét bất kỳ ai, vì bất kỳ lý
do gì, và chuyện một đứa con năm tuổi không chỉ đang dùng ti giả mà
còn muốn mua một cái ti giả mới. Tôi không hiểu tại sao, nhưng tôi
không phán xét điều đó.

Tôi sẽ không chia sẻ chuyện vặt này nếu không phải nhiều bậc cha

mẹ không tỏ ra quá khó chịu và chán nản với thói quen ngậm ti giả của
con. Nếu họ thấy thoải mái với điều này (“Nào, con trai, đến xem dãy ti
giả kia đi!”), tôi sẽ thấy điều đó đơn thuần là kỳ quặc, nhưng không phải
là một dẫn chứng tốt cho luận điểm của tôi. Dù vậy, vấn đề là, bà mẹ này
không muốn con mình tiếp tục là đứa trẻ miệng còn hôi sữa. Với tôi, có
vẻ như trên hành trình làm cha mẹ, cô ấy đã chọn con đường dễ đi nhất
và đơn giản là để thói quen đó tiếp diễn. Và cứ thế tiếp diễn.

50

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.