NHỮNG THÀNH TỰU LẪY LỪNG TRONG TÂM LÝ HỌC HIỆN ĐẠI - Trang 132

xảy ra chung quanh mình. Tại sao thế? Trong não ông ta, tất cả các trung
tâm thần kinh không tham gia vào công việc đó đều bị khoá lại.

Trong định kiến, đương nhiên là các tế bào bị khóa không thể nào

tạo ra các dao động cần thiết! Và những thông tin từ bên ngoài không thể
nào khởi phát bất cứ một phản ứng nào.

Thí dụ: đối với nhà bác học kia, một chiếc xe phóng tới trước ông ta

trong tiếng còi inh ỏi, vẫn không được bộ não của ông ta ghi nhận, bởi vì
định kiến đã khóa hết các trung tâm thần kinh khác mà trong lúc tự nhiên,
chúng phải phản ứng lại chiếc xe hơi hoặc với một việc nào khác.

Vì thế, chúng ta thấy tình trạng sảng khoái của tâm trí, không bị một

quan điểm nào ngự trị, không ngoan cố, không ương ngạnh, là một điều tốt
đẹp và thánh thiện biết bao!…

Làm cách nào định kiến tâm bệnh bắt rễ?

Suốt một ngày bình thường, mỗi con người đều phải hứng chịu biết

bao cuộc tranh luận, lời bóng gió, đủ mọi đề nghị. Thế tại sao chúng ta lại
không hề có định kiến? Và một lần nữa, tôi phải làm bản so sánh giữa:

a) ý nghĩ nổi trội nhất của thời điểm đó.

và b) định kiến theo đúng nghĩa của nó (tâm bệnh)

Nếu một định kiến hiện hữu, là bởi vì một “cái gì đó” trong trạng

thái của chủ thể, cho phép nó như thế.

Đến lúc này hai điều kiện nhập cuộc:

1– Sự ám thị.

2– Tình trạng thể chất và tinh thần của chủ thể ngay lúc anh ta nhận

ám thị đó.

Để lộ diện, định kiến đòi hỏi phải có sự sai lệch của sự cân bằng tự

nhiên của bộ não: do xu hướng, quá mất sức, bị nhiễm trùng, do cảm xúc,…
Nhưng, và tôi xin nhắc lại, nó chỉ bắt rể khi nó phát triển một nhân tố cảm
xúc có sẵn. Tôi lấy lại thí dụ của người nhút nhát ra khỏi phòng chiếu phim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.