NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 234

đây để chúc tôi Giáng sinh vui vẻ. Cám ơn ông, Everett. - Giọng bà trân
trọng.

- Tôi nhớ xơ rất nhiều. Vì thế mà tôi đến đây. Tôi nghĩ chuyện chúng ta
không gặp nhau nữa là quá ngu ngốc. Tôi xin lỗi về việc đã xảy ra trong lần
trước, nhưng tôi không ân hận. Đấy là việc tuyệt vời nhất đã xảy ra trong
đời tôi. - Ông luôn luôn thành thật với bà.

- Tôi cũng nghĩ thế. - Tự nhiên bà buột miệng nói, nhưng đấy chính là cảm
nghĩ thực sự của bà. - Tôi vẫn không hiểu tại sao lại có chuyện như thế xảy
ra. - Bà có vẻ ân hận.

- Tôi nghĩ thế. Tôi nghĩ chúng ta đã yêu nhau. Hay ít ra là tôi yêu bà. Tôi có
cảm giác xơ cũng yêu tôi. Tôi hy vọng thế. - Ông không muốn bà khổ sở vì
đã có tình cảm với ông, nhưng ông không thể không hy vọng vào tình yêu
của mình. - Nếu quả thật như vậy, tôi không biết chúng ta phải tính sao.
Đây là chuyện khác. Nhưng tôi muốn xơ biết là tôi yêu xơ rất nhiều.

- Tôi cũng yêu ông, - bà buồn bã đáp. Đây là tội lỗi lớn nhất của bà đối với
giáo hội, là thách thức vĩ đại nhất đối với lời thề của bà, nhưng sự thật là
thế. Bà nghĩ ông có quyền biết điều đó.

- Thật là một tin quá tốt lành, - ông nói, rồi cắn một miếng bánh. Ăn xong,
ông nhoẻn miệng cười hạnh phúc.

- Không như ông nghĩ đâu, - bà chỉnh. - Tôi không thể từ bỏ lời thề được.
Đó là cuộc sống của tôi. - Nhưng dù sao bây giờ ông cũng là cuộc sống của
bà. - Tôi không biết sẽ tính sao.

- Nếu bây giờ ta chỉ vui vì được thế, và nghĩ về điều đó, thì sao? Có lẽ có
một cách nào đấy để xơ chuyển sang một cuộc sống khác. - Nghe ông nói,
bà cười.

- Nếu rời bỏ nhà dòng, họ sẽ không để cho mình làm việc như thế đâu. Tôi
biết chuyện này quá rõ, vì chính anh trai tôi đã làm thế, nhưng không bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.