NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 40

- Tôi không biết. - Bà nhún vai đáp một cách rất tự nhiên, thoải mái, ngay ở
giữa đường. Đây là nơi bà quen thuộc. - Tôi không nghĩ đến chuyện đó. Nó
có gì khác biệt không?

- Ờ, có... mà không, - ông chỉnh lại, rồi nói như trước.

- Chuyện đó khác chứ. Đây là nét đặc biệt của bà. Bà không sống trong tu
viện hay ở đâu khác à?

- Không, tu viện của tôi đã giải thể từ lâu rồi. Dòng tu không có đủ nữ tu để
duy trì được sinh hoạt. Họ đã biến tu viện thành trường học rồi cho tiền trợ
cấp để chúng tôi ở trong chung cư. Nữ tu sống thành từng nhóm hai hay ba
người, nhưng không ai muốn ở đây với tôi. - Bà cười thoải mái. Họ muốn
sống ở những khu tốt hơn. Công việc của tôi là ở đây. Nó là sứ mạng của
tôi.

- Tên thật của bà là gì. - Ông tò mò hỏi. - Tôi muốn nói đến tên nữ tu của
bà.

- Xơ Mary Magdalen, - bà đáp nho nhỏ.

- Tôi rất kinh ngạc, - ông nói rồi lấy trong túi ra một điếu thuốc. Đây là điếu
đầu tiên ông hút trong cả đêm, và bà đã không phản đối. Bà có vẻ thoải mái
dù thực tế bà là nữ tu. Bà là nữ tu đầu tiên ông nói chuyện trong nhiều năm
nay, và không bao giờ có được cảm giác thoải mái như thế này. Họ như hai
chiến hữu sau những giờ cùng nhau chiến đấu trong một hoàn cảnh giống
nhau. - Bà thích làm nữ tu không? - Ông hỏi. Bà gật đầu, suy nghĩ một lát
rồi quay qua hỏi ông:

- Tôi thích chứ. Tôi rất thích vào tu viện. Tôi đã muốn đi tu từ khi còn nhỏ.
Người ta gọi đấy là thiên hướng sớm. Tôi luôn luôn có thiên hướng này.

- Có bao giờ bà hối tiếc vì đã đi tu không?

- Không. - Bà cười sung sướng với ông. - Không bao giờ. Tôi hoàn toàn
thích cuộc sống tu hành. Sau khi học xong trường điều dưỡng là tôi đi tu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.