NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 99

phục bà.

- Tại sao tôi chán ngán? - Bà kinh ngạc hỏi lại.

- Vì hầu hết chúng ta đều có lúc như thế, mình tự hỏi mình đang làm gì đây,
không biết mình có đi đúng hướng không. Tôi đã làm như thế nhiều lần. -
ông đáp. Và một lúc sau, bà gật đầu.

- Ông đã hành động quá trớn, - bà dịu dàng nói. - Lấy vợ năm mười tám
tuổi. Ly dị, bỏ con và rời khỏi Montana để làm những điều mình thích. Việc
ông làm đòi hỏi phải hy sinh đời sống cá nhân. Rồi ông bỏ việc, bỏ rượu.
Đấy toàn là những quyết định rất quan trọng, khó mà làm được. Công việc
tôi chọn dễ dàng hơn ông nhiều. Tôi đi đến nơi người ta phải đến, làm việc
theo lời người ta căn dặn. Vâng lời. Sự vâng lời làm cho đời sống của
chúng ta đơn giản hơn. - Bà nói nghe có vẻ bà là người rất tự tin nhưng an
phận.

- Việc làm của bà mà gọi là đơn giản ư? Bà không nhất trí với thượng cấp
và muốn làm việc theo ý mình phải không?

- Thượng cấp của tôi là Chúa, - bà đáp. - Cuối cùng, tôi làm việc cho Ngài.
Mà đúng, - bà nói tiếp với vẻ dè dặt, - thỉnh thoảng tôi nghĩ điều mà Mẹ bề
trên muốn hay Đức Giám mục nói là ngốc nghếch, thiển cận, cổ xưa. Họ
cho rằng tôi quá cấp tiến, nhưng bây giờ họ để cho tôi làm điều tôi muốn.
Họ biết tôi không thích làm cho họ lúng túng, và tôi đã không nói quá nhiều
đến các chính sách của địa phương. Điều đó sẽ làm cho mọi người lo lắng,
nhất là khi tôi nói đúng. - Bà cười.

- Bà không quan tâm đến đời sống riêng cho mình à?

- Ông không tưởng tượng nổi điều này. Ông sống quá độc lập và không tuân
phục ai, nhất là giáo hội hay những người điều hành giáo hội. Nhưng bà lại
khác ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.