NHỮNG TRƯỜNG ĐẠI HỌC CỦA TÔI - Trang 111

Phải chăng tôi đã được tham gia vào một việc quan trọng và bây giờ tôi

sẽ hoạt động cùng với những người có sự nghiệp chân chính?

Ăn xong, Izot nói:
– Mikhailo Antonovich, anh không nên vội vàng, việc tốt thường không

thể hấp tấp được, cần phải từ từ!

Khi anh đi khỏi, Romass nói vẻ trầm ngâm:
– Anh ấy là một người thông minh, chân thật. Tiếc rằng học vấn thấp,

mới biết đọc võ vẽ thôi. Nhưng anh ấy kiên quyết học. Anh hãy giúp đỡ
anh ấy nhé!

Romass vừa giới thiệu cho tôi giá các mặt hàng ở cửa hiệu vừa kể

chuyện đến tận tối mịt:

– Tôi bán rẻ hơn so với hai chủ hiệu khác trong làng. Tất nhiên điều đó

làm họ không thích. Họ làm những chuyện đê mạt đối với tôi, định đánh
tôi. Tôi sống ở đây không phải vì tôi thích hay vì buôn bán có lời, mà là vì
những lí do khác. Ý định ấy cũng giống như hiệu bánh mì của các anh…

Tôi bảo rằng tôi cũng đoán được điều đó.
– Đúng… Cần phải dạy cho mọi người trí sáng suốt, phải không?
Cửa hiệu đã đóng, chúng tôi cầm đèn đi đi lại lại bên trong. Ngoài đường

cũng có ai đó đi đi lại lại, rón rén trên bùn, thỉnh thoảng trèo lên bậc cửa
một cách nặng nhọc.

– Đấy, anh có nghe thấy không? Có tiếng người đi lại! Đó là Migun, một

bần nông sống độc thân, một con vật độc ác. Hắn thích làm điều ác giống
như một cô gái đẹp thích làm đỏm. Anh nói chuyện với hắn phải thận trọng
và không chỉ riêng với hắn, mà nói chung…

Sau đó, Romass trở về phòng, ngồi hút thuốc, tựa cái lưng to lớn vào

thành lò sưởi và nheo mắt lại, nhả những làn khói qua bộ râu. Chậm rãi
ghép những tiếng rời rạc thành những câu nói giản dị và trongsáng, anh kể
rằng đã từ lâu anh nhận thấy tôi tiêu phí tuổi thanh xuân một cách vô ích.

– Anh là một người có tài năng, bản chất ngoan cường và chắc là có

những mong muốn tốt đẹp. Anh cần phải học tập, nhưng làm sao đừng để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.