NHỮNG TRƯỜNG ĐẠI HỌC CỦA TÔI - Trang 169

– Ối, các cậu ơi…
Gã từ từ dang rộng hai cánh tay ra và quỳ xuống. Hai tay áp vào “buồng

lái” như người bị đóng đinh trên thánh giá, gã nhắc lại:

– Hãy để cho tôi thoát khỏi tội lỗi!
Trong giọng nói ồ ồ của gã như có điều gì rất xúc động. Hai cánh tay

vươn dài như hai mái chèo, bàn tay run run, lòng bàn tay hướng về phía
mọi người. Bộ mặt gấu với bộ râu xồm xoàm của gã cũng run run, cặp mắt
chuột chù mù dở nom giống hai hòn bi đen sì nhô ra từ hai hốc mắt. Hình
như có một bàn tay vô hình đã nắm chặt lấy cổ họng gã và đang cố bóp cho
tắc thở.

Những bần nông lặng lẽ tránh ra để nhường lối cho gã, gã đứng dậy vụng

về, nhấc tay nải lên và nói:

– Thế chứ, xin cảm ơn tất cả!
Gã bước tới gần thành sà lan rồi đột nhiên nhảy xuống sông một cách rất

nhẹ nhàng. Tôi cũng lao ra phía thành sà lan và trông thấy Petrukha đang
lúc lắc đầu, trên đầu đội tay nải trông như đội mũ vậy. Gã bơi xiên dòng
sông tới phía bờ cát, ở đấy các bụi cây bị gió đánh nghiêng ngả, tung những
chiếc lá vàng xuống nước như đón chào gã.

Đám bần nông nói:
– Dù sao thì như vậy là hắn cũng đã tự kiềm chế được!
Tôi hỏi:
– Hắn điên à?
– Sao lại điên? Không phải, đó là hắn muốn tự cứu vớt linh hồn…
Petrukha đã bơi đến một chỗ nông. Gã đứng đấy, nước tới ngực, và vẫy

gói tay nải trên đầu.

Anh em thủy thủ gào to:
– Từ biệt!
Có người hỏi:
– Hắn không có giấy thông hành thì làm thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.