NHỮNG TRƯỜNG ĐẠI HỌC CỦA TÔI - Trang 28

Tôi hỏi bác thợ đồ đồng:
‒Xưởng bác có việc làm không?
Bác già cáu kỉnh trả lời:
” Xưởng thì có việc, nhưng không có việc cho mày!
Anh thanh niên đưa mắt nhìn thoáng qua tôi rồi lại cúi xuống cái xoong.

Tôi đưa chân khẽ chạm vào chân anh, anh ngạc nhiên và giận dữ trố cặp
mắt xanh nhìn tôi chằm chằm, tay anh nắm chặt cán xoong như sắp sửa
ném tôi. Nhưng khi thấy tôi nháy mắt ra hiệu, anh điềm tĩnh bảo:

– Thôi đi đi, đi đi…
Sau khi nháy mắt ra hiệu cho anh một lần nữa, tôi liền ra ngoài cửa đứng

chờ. Anh thanh niên tóc quăn vươn vai đứng lên, bước ra theo và lặng thinh
vừa nhìn tôi vừa hút thuốc.

– Anh là Tikhon phải không?
– Phải!
‒Pyotr bị bắt rồi.
Anh cau mày tỏ vẻ bực tức, đưa mắt nhìn khắp người tôi.
– Pyotr nào?
– Pyotr cao lêu nghêu nom giống như thầy phụ lễ ấy.
– Sao nữa?
– Chỉ có thế thôi.
– Thế tôi liên quan gì tới Pyotr, tới thầy phụ lễ và những việc đó? ‒ Anh

thợ đồ đồng hỏi, và cách hỏi của anh làm cho tôi quả quyết rằng anh ta
không phải là dân thợ. Tôi chạy về, trong lòng lấy làm kiêu hãnh vì đã hoàn
thành xong nhiệm vụ được giao phó. Đó là lần tham gia hoạt động “bí mật”
đầu tiên của tôi.

Guri Pletnyov là người gần gũi với những hoạt động ấy, nhưng khi tôi

yêu cầu cho tôi tham gia những công việc đó, anh trả lời:

‒Anh bạn ạ, việc ấy đối với anh còn quá sớm! Anh học đi đã…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.