NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 104

Nhìn thấy điều đó, ông già Andrzej bắt đầu nài nỉ anh đi khỏi làng,

đến với thế giới bên ngoài.

- Mày là chàng trai nhanh nhẹn, khỏe mạnh, khéo tay đối với nghề

thủ công, vì vậy mày hãy đi ra thành phố đi. Tại đó mày sẽ học được
cái gì đó và còn có ích cho mẹ mày, chứ ở đây thì mẩu bánh mì cuối
cùng mày cũng lấy mất khỏi miệng bà ấy.

Antek phờ phạc mặt mày trước ý nghĩ sẽ phải rời bỏ làng mà không

được nhìn thấy vợ xã trưởng thêm một lần. Nhưng anh hiểu rằng không
thể làm gì khác và chỉ xin mọi người để cho anh ở thêm vài ngày nữa.

Với sự sốt sắng gấp đôi, anh chạm khắc cây thánh giá của mình và

đã làm một cây thánh giá rất đẹp, có cây bìm bịp ở bên dưới, với các bộ
phận người bị nhục hình và với bàn tay Chúa ở cánh tay đòn bên trái.
Khi hoàn thành công việc, anh lại không có đủ can đảm đi đến nhà xã
trưởng và tặng quà cho vợ xã trưởng.

Trong thời gian đó, bà mẹ đã vá lại quần áo cho anh, vay gã Mordko

một rúp làm tiền đi đường, xếp vào thúng cho anh một cái bánh mì
cùng pho mát, rồi bà khóc.

Nhưng Antek vẫn nói dông dài, lần lữa việc ra đi của mình hết ngày

này sang ngày khác.

Điều đó gây ra sự sốt ruột ở ông Andrzej, người đã gọi anh ra khỏi

nhà vào một ngày thứ Bảy và nói với anh một cách nghiêm khắc:

- Nào, bao giờ thì mày đi, chàng trai, mày có làm chủ được mình

không đấy? Mày có muốn mẹ mày phải đói vì mày và chết mệt vì công
việc hay không? Rõ ràng là bằng đôi bàn tay già nua của mình, bà ấy
không thể nuôi sống bản thân và một đứa to xác như mày, kẻ suốt ngày
chỉ biết lêu lổng!...

Antek cúi người xuống đến tận chân ông ta.
- Cháu sẵn sàng ra đi ngay, bác Andrzej ạ, chỉ có điều bỏ lại những

người thân của mình thì cháu rất thương!

Nhưng anh không nói ai khiến anh thương nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.