NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 118

vậy mà! - Tôi đáp.

- Ôi!... Jesus ơi!... - Người quản gia lần thứ hai lại kêu lớn.
- Thật nhục nhã cho tuổi già của tôi! - Cha tôi lên tiếng - Tôi sẵn

sàng lột xác thằng đê tiện này ra đem ướp muối, xin bà công tước đừng
đứng ra che chở nó.

Ở góc hàng hiên, ông đầu bếp lấy tay che miệng và cười to đến nỗi

mặt tím bầm lại. Tôi không thể nhịn được và thè lưỡi ra với ông ta.

Đám người hầu ồn ào hẳn lên vì ngạc nhiên, còn cha tôi, vừa nắm lấy

vai tôi vừa thét:

- Mày lại làm cái gì thế?... Trước mặt bà công tước mày thè lưỡi ra

như vậy à?...

- Con thè lưỡi ra với ông đầu bếp, bởi vì ông ấy nghĩ rằng sẽ bắn

chết con giống như bắn con ngựa già...

Bà công tước lại tỏ ra buồn rầu hơn. Bà vuốt mớ tóc xõa xuống trước

trán tôi, nhìn sâu vào mắt và nói với cha tôi:

- Ông Lesniewski ơi, ai biết được cái gì sẽ đến với thằng bé này?...
- Giá treo cổ! - Cha tôi lo lắng đáp lại gọn lỏn.
- Không biết thế nào đâu. - Bà chủ vừa trả lời vừa lấy tay xoa mớ tóc

lông nhím của tôi.

- Phải gửi nó đến trường học, ở đây nó sẽ biến thành kẻ hoang dã

mất.

Và sau đó, khi đã về đến phòng khách, bằng giọng nhỏ nhẹ bà nói:
- Nó có phẩm chất một con người, ông Lesniewski ạ... Chỉ cần dạy

dỗ nó.

. Sẽ thực hiện theo ý nguyện của bà công tước! - Cha tôi vừa trả lời

vừa nện nắm đấm vào gáy tôi.

Từ hành lang mọi người đều tản đi, nhưng tôi còn ở lại, đứng bất

động như hòn đá, nhìn chằm chằm vào cửa ra vào, nơi bà chủ của
chúng tôi khuất bóng. Bây giờ tôi mới tiếc nuối nghĩ rằng tại sao mình
không quỳ gối trước mặt bà - và tôi cảm thấy có cái gì đó dâng lên làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.