NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 153

tớ chưa bao giờ được cầm nó trong tay.

Tôi cảm thấy phấn chấn tinh thần. ít nhất bây giờ tôi cũng làm cho

biết, tôi biết gì.

Rất nhiều hoa huệ mọc dưới ao, nhưng không gần bờ, chúng ở cách

bờ đôi chút. Tôi bẻ một cành cây và bước xuống chiếc thuyền đang
chòng chành.

Những bông hoa huệ như có thân co giãn. Móc được bằng cây gậy

kéo đến gần, nhưng ngay sau đó,chúng lại bơi ra xa. Tôi bẻ cành cây
dài hơn, có cái móc nhỏ ở đầu. Lần này thì tôi làm tốt hơn. Bông hoa
huệ bị kéo mạnh đã bơi gần đến nơi, chỉ cách chút xíu nữa thôi... Tôi
đưa tay trái ra, vẫn còn khá xa. Tôi quỳ trên mỏm thuyền, vươn người
ra và sắp sửa ngắt được bông hoa thì bỗng nhiên - rơi tõm xuống nước,
cây gậy tuột khỏi tay, còn bông hoa huệ lại bơi ra xa.

Các cô gái hét... Tôi kêu:
- Không việc gì! Không việc gì! Ở đây nông lắm!...
Tôi đổ nước ra khỏi mũ, đội nó lên đầu và lội đến thắt lưng trong ao,

bùn ngập đến đầu gối, hái một bông hoa huệ, hai bông, ba bông, bốn
bông...

- Kazio ơi! Cầu Chúa, hãy quay lại!... - Em gái tôi khóc gọi.
- Đủ rồi, đủ rồi!... - Lonia đệm theo.
Tôi không nghe. Tôi hái bông thứ năm, thứ sáu và thứ mười, còn sau

đó thì hái lá.

Tôi lên khỏi ao, ướt lướt thướt từ bàn chân đến tận đầu, bùn ngập

trên đầu gối và tay áo. Trên bờ, Zosia khóc lóc, Lonia không nhận
những bông hoa, còn phía sau họ là thằng bé Walek mặt xanh lét hoảng
sợ đang ẩn nấp.

Tôi nhìn thấy rằng Lonia cũng rơm rớm nước mắt, nhưng bỗng nhiên

bật cười:

- Zosia, nhìn này, anh ta trông thế nào?...
- Chúa ơi, bố sẽ nói gì?... - Zosia gọi - Kazio của em, ít nhất anh

cũng rửa mặt đi, người anh bẩn cả rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.