NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 156

điều nhanh lên nhé.

- Thật khổ với cái cậu Kazio này! - Wojciechowska đáp.
- Chắc hẳn khuy ở áo khoác ngoài còn chưa đơm xong... Kaska,

nhanh lên, đi tìm giày!

Bà bắt đầu tháo giày và cởi bộ đồng phục cho tôi với sự trợ giúp của

người hầu thứ hai. Mọi chuyện cũng tạm ổn, nhưng còn với giày thì
gặp trắc trở. Cả về bên trái lẫn bên phải đều không nhúc nhích được.
Cuối cùng, người ta gọi người giữ ngựa đến trợ giúp. Tôi phải nằm lên
tràng kỉ, bà Wojciechowska cùng các cô hầu giữ ngang vai, còn người
giữ ngựa thì tháo giày. Tôi nghĩ rằng họ bẻ chân tôi. Nửa tiếng đồng hồ
sau, tôi đã giống như một con búp bê - sạch sẽ, ăn mặc và chải chuốt
đàng hoàng. Zosia chạy đến và khâu khuy áo cho bộ đồng phục vải đay
của tôi. Bà Wojciechowska giặt bộ quần áo ướt, mang lên phơi trên mái
và - im lặng.

Cha tôi sau khi về đến nhà cũng đã biết mọi chuyện. Ông nhìn tôi vẻ

chế nhạo, lắc đầu và nói:

- Ôi, con, mày là đồ con lừa, con lừa!... Con bây giờ đến ngay chỗ

Lonia để nó may cho chiếc quần lót mới.

Ngay sau đó, ông nấu rượu xuất hiện và ông nhìn tôi, bật cười. Tôi

nghe lén được chuyện ông nói với cha tôi trong văn phòng:

- Một cậu bé nhanh nhẹn! Dám lao vào lửa vì các cô gái... Giống như

chúng ta thời trai trẻ, ông Lesniewski nhỉ?

Tôi đoán rằng cả trại ấp đều biết về sự lễ độ của tôi đối với Lonia và

tôi vô cùng ngượng.

Buổi tối, bà công tước, Lonia và cô gia sư đến, và, thật lạ! Mỗi người

họ đều mang theo bên váy mình - một bông huệ nước... Tôi muốn chui
xuống đất ẩn nấp, muốn chạy trốn, nhưng người ta đã gọi tôi và tôi
đứng trước mặt các bà.

Tôi nhận thấy rằng cô gia sư nhìn tôi vô cùng thân thiện. Còn bà

công tước thì vuốt ve bộ mặt đỏ lựng của tôi và cho tôi mấy cái kẹo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.