NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 162

- Ong?... - Tôi nhắc lại và lao vào gần cô - Nó đốt cậu?...
- Chưa đốt, nhưng...
- Vậy thì sao...?
- Nó bò trong người tớ...
- Ở đâu?...
Nước mắt cô trào ra. Cô rất ngượng, nhưng nỗi sợ hãi vượt lên trên.
- Nó lẻn vào trong bít tất dài của tớ... Ôi, Chúa ơi... Chúa ơi, Zosia

ơi!...

Tôi quỳ xuống trước cô, nhưng còn chưa dám tìm ong.
- Cậu hãy rút nó ra. - Tôi nói.
- Nhưng tớ sợ. Ôi, Chúa ơi!...
Cô run lên như bị chứng sốt rét. Tôi đã đi đến quyết định cực kì dũng

cảm.

- Nó ở chỗ nào?
- Bây giờ nó đang bò ở đầu gối tớ...
- Nó không có cả ở đấy, lẫn ở đây.
- Nó bò lên cao hơn rồi... Ôi! Zosia ơi, Zosia ơi!...
- Nhưng cả ở đây cũng không thấy nó...
Lonia lấy hai tay che mặt.
- Chắc nó phải lẩn trốn trong váy... - Cô nói và khóc to hơn.
- Thấy rồi!... - Tôi kêu - Đó là con ruồi...
- Ở đâu?... Ruồi ư?... - Lonia hỏi - Đúng rồi, đó là con ruồi! Ôi, sao

nó lớn thế... Tớ tin chắc đó là con ong. Tớ nghĩ mình sẽ chết... Chúa ơi,
sao tôi lại ngu ngốc như vậy.

Cô lau nước mắt và lập tức bật cười.
- Giết chết nó hay thả nó ra? - Tôi hỏi Lonia và đưa con vật bất hạnh

ra cho cô.

- Tùy ý cậu. - Cô đã hoàn toàn bình tĩnh đáp.
Tôi định giết chết con ruồi, nhưng - không nhẫn tâm. Và vì cả cánh,

cả người nó đều vô cùng mỏng mảnh, vì vậy - tôi phải thận trọng đặt nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.