NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 174

CHIẾC ÁO GHI LÊ

Một số người có ham thích thu lượm các vật đặc biệt, giá đắt hoặc rẻ

tùy theo khả năng của mình. Tôi cũng có một bộ sưu tập, dù khiêm tốn,
như thường thấy ở lúc ban đầu.

Đó là vở kịch mà tôi viết từ thời trung học trong tiết tiếng La tinh...

Đó là vài bông hoa khô, những bông cần được thay mới, đó là...

Hình như không còn gì thêm nữa, ngoài một chiếc áo ghi lê rất cũ và

đã rách.

Đây, nó đây. Phía trước bị phai màu, còn phía sau bị rách. Rất nhiều

vết bẩn, không có cúc, bị thủng ở mép, chắc là cháy vì thuốc lá. Nhưng
dải viền phía sau áo mới là điều thú vị nhất. Dải mà trên đó có móc
khóa bị cắt ngắn và khâu vào áo ghi lê hoàn toàn không theo kiểu thợ
may, còn dải thứ hai, hầu như trên toàn chiều dài, được chọc thủng
bằng các răng móc khóa.

Nhìn vào đó, bạn lập tức có thể đoán ra chủ nhân của chiếc áo chắc

mỗi ngày đều gầy đi và cuối cùng đạt đến độ mà chiếc áo ghi lê trở nên
không cần thiết, nhưng lại rất cần để cài dưới cổ như một chiếc áo đuôi
tôm của kho tang lễ.

Tôi thú thật rằng hôm nay tôi sẵn sàng nhường lại cho ai đó mảnh

giẻ này, thứ mang đến cho tôi chút ít phiền phức. Tủ chứa quần áo tôi
vẫn chưa có, tôi cũng không muốn giữ lại chiếc áo ghi lê ốm yếu giữa
các đồ vật của mình. Nhưng đã có thời gian tôi mua nó với giá cao hơn
nhiều so với giá trị và thậm chí sẵn sàng trả giá cao hơn nữa, nếu như
người ta biết mặc cả. Trong đời con người có những lúc thích bao bọc
quanh mình bằng các đồ vật gợi lại nỗi buồn.

Nỗi buồn đó không làm tổ bên cạnh tôi, nhưng lại ở trong nhà những

người láng giềng gần gũi. Từ cửa sổ, tôi có thể hằng ngày nhìn vào bên
trong căn phòng nhỏ của họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.