NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 246

Người đàn bà góa nhìn vào đó đăm chiêu nghĩ ngợi.
Tiếng huýt của con sáo đen bứt bà ra khỏi sự đăm chiêu mơ màng ấy.

Con sáo đen bị ánh sáng từ nhà máy chiếu qua cửa sổ đánh thức liền
bắt đầu hót điệu nhạc chuông của mình. Căn phòng nhỏ bỗng trở nên
vui tươi hơn, ngọn lửa reo lên trong bếp lò, còn con sáo đen thì hót đến
chói tai. Và khi trên bầu trời, vầng trăng tròn trịa đứng yên, toàn bộ
hình ảnh sáng ngời đó chìm ngập vào ánh trăng.

Anh con trai mãi tận đêm khuya mới về và ngay từ ngưỡng cửa đã

gào lên:

- Mẹ ơi, cho con ăn!...
Và lao vào bậc cửa căn nhà bé nhỏ đó, cùng với bóng hình trẻ tuổi

mạnh mẽ, là niềm vui, nụ cười và sự tự do. Giờ đây, chàng trai không
còn ăn uống vội vã như trước nữa, anh kể chuyện này chuyện nọ khi bà
mẹ hỏi về ca làm việc vừa qua, sau đó bắt đầu ngáp dài, vươn vai.
Trong giây phút ấy, con sáo đen thậm chí cũng không làm anh chú ý
đến nữa.

- Đi ngủ đi, con trai, đi ngủ đi! - Bà mẹ nói và xoa đầu anh - Ngày

mai con lại phải dậy sớm...

- Con đi ngủ đây, mẹ ơi... - Bằng giọng buồn ngủ, anh đáp lại - Con

đã mệt bã người ra rồi!

- Thế còn cầu kinh, con trai ơi, cầu kinh đi. - Bà mẹ nhắc nhở.
- Con sẽ cầu kinh, mẹ ơi.
Anh hôn tay mẹ, quỳ xuống trước tràng kỉ của mình và cúi đầu trên

đôi bàn tay chắp lại, nhanh chóng lên tiếng thầm thì cầu khúc kinh
“Cha của chúng con” và “Đức Mẹ Maria”. Đôi khi lời cầu kinh bị tiếng
ngáp lớn làm gián đoạn. Sau đó, anh đấm thùm thụp vào ngực, làm dấu
thánh giá và vội vàng cởi quần áo, lao mình xuống tấm trải giường
cứng đanh.

Gần như ngay lập tức anh ngủ thiếp đi. Trong căn nhà nhỏ từ lâu đã

nghe rõ tiếng thở sâu đều đặn của anh, trong khi mãi về sau, bà mẹ vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.