NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 261

- Ông đã nghe thấy tin mới chưa? - Gã hỏi và ngồi xuống bên bàn,

nơi thằng bé đang học.

- Ôi, - ông Mười Lăm đáp - tôi thì cần gì tin mới? Nếu như tin đó tốt

lành thì đằng nào nó cũng sẽ tốt lành, còn khi nó là tin tồi tệ thì tôi cần
gì phải nghe nó cơ chứ?

- Hình như người ta sắp đánh bọn Do Thái. - Gã thợ đồng hồ béo vừa

nói vừa lắc lắc chân xỏ trong chiếc giày có gắn mắt khóa kim loại sáng
lóng lánh.

Ông già Mười Lăm nhấp nháy mắt mấy lần với vẻ bực tức, môi bỗng

nhiên run rẩy, nhưng ông ngay lập tức trấn tĩnh lại và lấy giọng nói hiền
hậu đáp:

- Đánh bọn Do Thái? Bọn Do Thái nào? Nếu như bọn ấy là bọn ăn

cắp, bọn làm hại người, bọn gây sự ở ngoài đường, bọn lột da người
nghèo, thì sao lại không? Chính bản thân tôi cũng đi đánh!

- Song không phải thế! - Gã thợ chữa đồng hồ cười - Đánh tất cả bọn

Do Thái...

Bất chợt, trong con ngươi mắt bạc trắng của ông Mười Lăm bỗng

cháy lên một tia sáng. Ông dập tắt nó bằng việc hạ mí mắt xuống đến
lưng chừng và gần như hỏi với thái độ thờ ơ:

- Nào, vì cái gì họ đánh tất cả người Do Thái nhỉ?
- Còn vì cái gì nữa? - Gã thợ chữa đồng hồ đáp lại với vẻ thoải mái -

Vì đó là bọn Do Thái!

- Ôi, - ông Mười Lăm nói và chớp chớp đôi mắt bạc trắng - thế tại

sao họ không đi vào rừng và không đánh đám bạch dương vì đó là bạch
dương, hoặc đánh đám tùng bách vì đó là tùng bách?...

- Ha! Ha! - Gã thợ đồng hồ cười - Mỗi gã Do Thái đều có thủ đoạn

của mình! Còn cây tùng bách và cây bạch dương kia là của chúng ta, ở
trong rừng của chúng ta, mọc lên từ đất của chúng ta!

Ông Mười Lăm cảm thấy chóng mặt đến nghẹt thở, câu trả lời bỗng

như sôi trào ra khỏi miệng. Ông cúi đầu về phía gã thợ đồng hồ và nhìn
sâu vào mắt hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.