NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 297

- Chà chà, tôi có lương tâm! Nếu như tôi không có lương tâm thì tôi

đã chỉ trả có tám zloty thôi, còn vì tôi có lương tâm, nên tôi đã trả đúng
chín zloty.

- Cầu Chúa trừng trị ông thật nặng vì tổn thất của tôi. - Mẹ rên rỉ.
- Trừng trị cái gì? - “Gã con buôn” vùng vằng - Vì sao lại trừng trị?...

Có phải tôi muốn lấy không đâu? Có phải tôi trả trấu đâu? Đây, tôi trả
tiền mặt đây này.

Mẹ không nói gì thêm, mặt bà trở nên trắng bệch như tấm bánh

thánh. Khi gã Do Thái đếm tiền, mắt Felek long lên trước mỗi đồng
mười xu. Cứ đồng nào tương đối cũ là nó lập tức quăng ra rìa kêu là
tiền giả. Gã Do Thái lúc đầu còn kêu phì phì, sau lại đỏ tía mặt mày đến
mức như bị trúng phong, thậm chí có lần hắn vung tay định đánh Felek.
Khi đếm đến những đồng cuối cùng, bỗng nhiên hắn mỉm cười, lấy từ
áo ghi lê đồng xu đã bị đen xỉn và đưa nó cho Felek rồi nói:

- Này, mày là thằng bé thông minh đấy! Mày sẽ trở thành một công

chức! Đây, cho mày một xu mua bánh bàng!

- Ôi, hãy nhìn xem, ông cất những đồng ba xu ở đâu? - Vừa nói nó

vừa gõ ngón tay vào đống tiền xu có đến một zloty - Đây, ông hãy đưa
thêm ra đi và đừng nhắc với tôi chuyện bánh bàng làm gì.

Gã Do Thái tặc lưỡi mỗi lúc một mạnh vì khâm phục.
- A kluger Bub

*

. - Gã thầm thì với chính mình.

Cuối cùng, mọi người cũng trao đổi xong. Gã Do Thái vội vã nhét

chiếc bàn là, cái cối và cái chảo vào bao tải bẩn thỉu của mình, còn mẹ
thì sai tôi đi mua than và bánh mì.

Khi bố về đến nơi, lửa ở bếp lò đã được đốt lên, còn chúng tôi thì lần

lượt húp xúp nấu trong chiếc nồi sắt.

Bố đứng lại ở ngưỡng cửa, nhìn vào ngọn lửa, nhìn chúng tôi, sau đó

nhìn khắp gian nhà. Khi ánh mắt dừng lại ở ngăn gác trống rỗng, ông
cúi mặt xuống và rón rén đi đến giường mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.