NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 300

Felek huých khuỷu tay vào mạng sườn tôi.
- A, anh lúc ấy chơi mới hay làm sao, tuyệt vời... Anh chơi hay làm

sao...

Bố cười, mẹ thở dài, hình như sắp ngủ.
Cả bây giờ bố vẫn thổi rất hay. Lúc ban đầu vui nhộn, hoạt bát, giống

như mời nhảy, tự đôi chân đã muốn uốn éo. Sau đấy giống như có cái
gì đó bối rối pha trộn vào niềm vui ấy, càng lúc càng buồn hơn, càng
lúc càng não nề hơn, giống như tiếng khóc, buồn đến nỗi Felek lấy bàn
tay giụi mắt hết lần này đến lần khác. Cuối cùng, bố đưa đẩy chiếc
harmonica sang cả hai phía và từ đó bật ra giọng bi ai giống như người
ta chơi đại phong cầm tiễn đưa người chết.

Mẹ đã ngủ. Giờ đây, nhiều lần mẹ có giấc ngủ giống như ai đó rắc

anh túc vào mắt mẹ. Sau đó, mẹ tỉnh dậy lại yếu ớt, trắng bệch, cùng
những giọt mồ hôi lạnh trên khuôn mặt gầy gò.

Bố ngồi một lát với mái đầu rũ xuống, rồi thở dài, đứng dậy, gói

chiếc kèn harmonica vào tấm khăn đỏ, cặp dưới nách, đội mũ và rón
rén bước ra ngoài.

Khi ba chúng tôi có mặt ở hiên nhà phía dưới tấm khăn trùm của mẹ,

Felek đụng vào mạng sườn tôi và nói thầm thì:

- Anh Wicek ơi!
- Cái gì?
- Anh biết không?... Ông già khóc khi thổi kèn đấy!
- Ê ê ê?...
- Thề có Chúa! - Felek thề, đấm nắm tay vào ngực mạnh đến mức có

gì đó kêu lên trong ấy - Em có mù đâu, em nhìn thấy... Chỉ có điều,
những giọt nước mắt cứ tuôn theo râu chảy xuống... Anh còn muốn gì
nữa? - Sau giây lát nó nói tiếp - Nếu như con người ta cứ nhắc hết
chuyện này đến chuyện khác...

Nó thở dài nặng nề, nằm im lặng rồi quay mặt về phía lò sưởi; ngay

sau đó, tôi đã nghe thấy tiếng ngáy của nó. Mãi đến khuya bố mới về
nhà, lại còn mang cho mẹ thuốc, đốt lửa và nấu nước chè. Đêm ấy rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.