NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 355

không nghĩ về nó nhiều hơn điều mà việc làm ăn cho phép. Điều trước
tiên cần làm là ăn và uống. Bất kì kẻ trưởng giả nào cũng phải nhớ nằm
lòng sự thật này, kể cả người cuối cùng của Những Con Rắn Đen cũng
vậy.

Những ý nghĩ đó bỗng nhiên bị một tiếng rít hoang dã vang lên từ

chuồng ngựa làm ngắt quãng - và trên sân khấu xuất hiện vị tù trưởng
được nóng lòng chờ đợi. Trong rạp xiếc nghe rõ tiếng thầm thì ngắn
của đám đông: “Hắn đấy! Hắn đấy!” - và sau đó im lặng. Chỉ có tiếng
pháo hoa mà người ta đang thắp bên lối ra vào kêu xì xì. Mọi ánh mắt
đều hướng vào vị thủ lĩnh, người giờ đây phải biểu diễn xiếc trên mồ
mả tổ tiên. Gã da đỏ đáng được người ta nhìn vào. Có cảm giác hắn tự
hào như một ông vua. Áo choàng may bằng lông chồn trắng - biểu
tượng của thủ lĩnh - phủ kín thân hình cao lớn và dị dạng đến mức
khiến người ta liên tưởng đến con báo gấm chưa được thuần dưỡng.
Khuôn mặt như đúc từ đồng, giống đầu chim đại bàng, còn trên khuôn
mặt đó lại rực sáng ánh mắt thực sự lạnh lùng của người da đỏ, bình
thản, gần như dửng dưng - và thù hận. Bằng đôi mắt ấy, hắn nhìn khắp
đám đông, cứ như muốn tìm chọn cho mình vật hi sinh. Hắn được trang
bị từ đầu tới chân. Trên đầu hắn phất phơ chùm lông chim, sau dải dây
lưng giắt chiếc rìu và con dao mổ, còn trong tay hắn, thay cho chiếc nỏ
là sợi thừng dài dùng để giữ thăng bằng khi đi trên dây. Sau khi dừng
lại ở giữa sân khấu, đột nhiên hắn thét lên một tiếng hô xung trận. Herr
Gott

*

! Đó là tiếng hét của Những Con Rắn Đen. Những kẻ đã chặt

ngang Chiavatta đều nhớ rõ tiếng hú kinh hoàng đó - và điều đáng ngạc
nhiên hơn là chính những người cách đây mười lăm năm không hề
chùn bước trước hàng nghìn lính chiến hò hét như vậy giờ đây lại toát
mồ hôi trước một người. Nhưng kìa, ông giám đốc đang tiến gần đến
thủ lĩnh và nói với hắn, như thể muốn xoa dịu và làm hắn bình tĩnh lại.
Con thú hoang dã đã kiềm chế lại - lời nói có tác dụng, vì sau giây lát,
tù trưởng bắt đầu đung đưa trên dây. Nhìn chằm chằm vào chùm đèn
dầu hỏa, hắn bước về phía trước. Sợi dây cong lại dữ dội, đôi lúc hoàn
toàn không nhìn thấy nó, và gã da đỏ như treo lơ lửng trên không trung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.