NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 367

mắt ngay lập tức hướng vào tôi với một thái độ ngoan cố kì lạ.

- Tôi để hai ngài một mình ngồi với nhau. - Gã người Đức lên tiếng.
Lúc đó, chúng tôi ở lại một mình với nhau và nhìn vào nhau một lúc

lâu trong im lặng. Thực ra là tôi cảm thấy lúng túng khi ông già ấy hiện
ra trước mắt mình, người khiến tôi liên tưởng tới một gã Wernyhory
nào đó hơn là người đồng hương thông thường.

- Tôi tên là Putrament. - Ông già lên tiếng - Họ tên tôi ông nghe thấy

lạ lắm thì phải?

- Họ của tôi là M. - Tôi đáp - Họ ông tôi đã nghe nhiều lần. Hình như

ông ở Litva?

Tôi chợt nhớ đến Chàng Tadeush , một cái gì đó đại loại “Putrament

với Pikturna” trong chuyện kể của nhân vật Protazy về các vụ kiện.

Ông già đưa tay lên ngang tai.
- Cái gì? - Ông nói.
- Theo tôi chắc ông ở Litva?
- Ông nói to lên, tuổi già làm tai tôi hỏng và tuổi già của tôi là sự

điếc lác. - Ông Putramen trả lời.

“Không biết ông ta đang chế nhạo mình hay mình là người ngu ngốc

đây.” Tôi thầm nghĩ, “nhưng ông già này nói cái gì đó theo ngôn ngữ
thời tổ tiên. Một cái gì đó thật kì dị tôi gặp ở Maripoza này!”

- Ông đã rời khỏi đất nước lâu rồi à? - Tôi hỏi.
- Tôi sống ở đây hai mươi hai năm và thực ra ông là người đầu tiên

mà tôi gặp từ trong nước mình sang, vì thế trái tim tôi rung động và
tâm hồn tôi vui sướng đến như vậy.

Quả thực ông già nói bằng giọng run run và tỏ ra vô cùng xúc động,

về phần tôi, tôi chỉ thấy ngạc nhiên. Tôi không ngồi trong rừng hai
mươi năm, người Ba Lan thì tôi mới nhìn thấy cách đây không lâu ở
San Francisco và tôi không có cớ gì để mủi lòng. Ngược lại, tôi còn
muốn hét to: kiểu cách gì như vậy! Giá như có người nói với tôi suốt
ngày như vậy thì chắc là tôi sẽ khóc rống lên... Brr!... Trong khi đó, ông
già cứ nhìn vào tôi chằm chằm và đầu óc của ông ta hình như đang làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.