NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 470

phát ra những tiếng hét hò vui vẻ và đầy ngạc nhiên. Giữa những giọng
nói từ ngoài phố vọng vào không có gì khác hơn là tiếng cười vui vẻ và
niềm hân hoan chung; chỉ có duy nhất cậu bé của chúng tôi là lặp đi lặp
lại với nỗi bi ai khủng khiếp:

- Deus meus, Deus meus, quare me repulisti?
Trước cánh cổng, những cậu bé khênh lều cỏ khô đang dừng bước và

ngay sau đó vẳng đến chỗ chúng tôi giọng hát của chúng: “Đang nằm
trong nôi là Chúa hài đồng.” Đêm Giáng sinh đang đến gần, còn chúng
tôi thì run rẩy, sợ rằng đó sẽ là đêm chết chóc.

Trong giây lát, chúng tôi có cảm tưởng rằng cậu bé đã tỉnh lại, vì cậu

lên tiếng gọi Lola và mẹ, nhưng điều đó chỉ diễn ra rất ngắn. Nhịp thở
nhanh của cậu đôi khi hoàn toàn ngừng lại. Không có gì để hi vọng
nữa! Linh hồn bé bỏng kia chỉ còn ở lại một nửa với chúng tôi. Trí tuệ
của nó đã lìa xa, và giờ đây bản thân cậu cũng đã đi vào nơi xa xôi vô
tận đầy tăm tối và không nhìn thấy ai nữa, và không cảm thấy gì nữa,
thậm chí cả mái đầu của người mẹ, mái đầu đang nằm như chết trên đôi
chân cậu. Cậu trở nên trơ cứng và không nhìn lên chúng tôi nữa. Từng
hơi thở của bộ ngực đều làm cậu lìa xa thêm và như nhấn chìm cậu vào
khoảng tối tăm. Bệnh tật đã dập tắt dần hết tia lửa này đến tia lửa khác
của cuộc sống. Đôi tay của đứa bé đặt trên gối đã nằm yên trên đó
không động đậy giống như một đồ vật chết; mũi cậu nhọn ra, còn
khuôn mặt thì mang dáng vẻ trầm tư lạnh lùng. Hơi thở mỗi lúc một
thêm gấp gáp, và cuối cùng thì giống với tiếng tích tắc của đồng hồ.
Một giây phút nữa thôi, một hơi thở nữa thôi và hạt cát cuối cùng phải
rơi xuống từ chiếc đồng hồ cát: đã đến hồi kết.

Khoảng nửa đêm, chúng tôi cảm thấy chắc chắn rằng cậu đang hấp

hối, vì cậu bắt đầu thở khò khè và rên lên như một người bị nước tràn
đầy mồm, và sau đó bỗng nhiên câm lặng. Nhưng chiếc gương nhỏ mà
bác sĩ đặt vào miệng cậu vẫn bị màn sương hơi thở bao phủ. Một tiếng
đồng hồ sau, cơn sốt nóng đột ngột giảm: tất cả chúng tôi đều nghĩ rằng
cậu đã được cứu thoát. Chính bác sĩ cũng nuôi một niềm hi vọng mong
manh. Bà Maria khốn khổ cảm thấy mệt yếu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.