NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 92

thêm! Chuyện này không thể như vậy được; bà hãy trả thêm ít nhất là
bốn mươi xu nữa, nhưng đó là tiền mỗi tháng.

Nghe thấy thế, người đàn bà góa liền đáp:
- Tôi kiếm đâu ra tiền, tôi không có! Kiếm được xu nào thì mọi thứ

đều phải nộp lên xã. Thậm chí không có gì để mua quần áo rách cho trẻ
con.

Ông giáo đứng bật dậy khỏi ghế, đội mũ lên và đáp lại ngay trong

phòng:

- Nếu là như vậy thì Antek không còn gì để đến trường nữa. Tôi

không tội gì phải làm không công cho nó. Chuyện dạy học của tôi
không phải dành cho người nghèo.

Ông bước ra và đi thẳng, còn người đàn bà góa nhìn theo ông và

nghĩ:

“Đúng thật. Thế giới là thế giới, chỉ có những đứa trẻ con nhà giàu

mới đi học. Người bình thường sao mà đủ cung phụng được!...”

Bà lại gọi ông bạn Andrzej đến để hỏi ý kiến và cả hai người bắt đầu

tra hỏi thằng bé.

- Thằng ranh con, hai tháng qua mày học được những gì? - Lão

Andrzej hỏi cậu - Rõ ràng là mẹ mày mất cho mày bốn mươi xu...

- Thế còn ít nữa ư! - Bà mẹ xen vào.
- Ở đó chẳng học được cái quái gì! - Cậu bé đáp - Gọt khoai tây ở

trường cũng giống như ở nhà, cho lợn ăn cũng chẳng khác gì. Chỉ có
điều con đã vài lần đánh giày cho thầy giáo. Nhưng họ đã bắt con hằng
ngày lên với lũ kia... để làm nóng...

- Còn chuyện học hành mày không nắm được cái gì à?
- Có ai nắm được cái gì đâu! - Antek nói - Khi dạy chúng con theo

kiểu bình thường thì dối trá. Ông ấy viết lên bảng dấu gì đó và nói rằng
đó là ngôi nhà với phòng ở, hàng hiên, các bức tranh. Con người có mắt
và nhìn thấy rằng đó không phải ngôi nhà. Còn khi dạy theo kiểu ở
trường thì chỉ có bọn đao phủ hiểu nổi! Ở đó có vài đứa lớn, những đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.