NHỮNG VỤ KỲ ÁN CỦA SHERLOCK HOLMES - Trang 103

giải tỏa những căng thẳng của mình. Cuối cùng, anh đặt cây đàn xuống và
kể cho tôi nghe những rủi ro gặp phải.

- Mọi việc tệ quá, Watson ạ, tệ hết mức có thể. Tuy tôi vẫn giữ vẻ thản

nhiên với Lestrade, nhưng thực ra trong lòng tôi lại thầm nghĩ, lần này ông
ta đi đúng hướng rồi, còn chúng ta mắc sai lầm. Bản năng của tôi đi theo
một hướng, còn các sự kiện thực tế lại chứng minh điều ngược lại. Tôi e
rằng các thẩm phán chưa thông minh đến độ chấp nhận các giả thiết của tôi
trước những dữ kiện thực tế của Lestrade.

- Anh có tới Blackheath không?
- Có chứ, tôi đến đó và ngay lập tức nhận ra rằng, cái lão Oldacre này là

một kẻ đê tiện. Người cha đã đi tìm con trai, ở nhà chỉ còn người mẹ - một
người phụ nữ nhỏ bé, duyên dáng với cặp mắt xanh lơ. Bà ấy run lên vì sợ
hãi và tức giận, bà ấy không bao giờ tin con trai mình lại có thể gây tội tày
trời như thế. Nhưng bà ấy không hề tỏ ra ngạc nhiên hay thương xót cho số
phận của Oldacre. Trái lại, bà ấy nói về lão ta với vẻ cay độc, đến nỗi vô tình
bà ấy lại giúp cho cảnh sát củng cố thêm lập luận hung thủ chính là con trai
bà. Vì nếu con trai bà mà biết lão ta là người như thế, đương nhiên anh ta
phải ghét cay ghét đắng lão, và càng có cơ gây tội ác. Bà ấy bảo: “Lão ta
không phải là con người, mà là con khỉ hiểm độc và đầy mưu mô. Ngay từ
trẻ, lão đã độc ác như một con thú dữ”. “Bà biết ông ta từ hồi đó sao?” - Tôi
hỏi thế. “Vâng, tôi biết rất rõ lão ấy. Lão ấy thực ra là người yêu cũ của tôi.
Ơn Chúa, tôi đã đủ can đảm chia tay và kết hôn với một người đàn ông tử tế
hơn lão, mặc dù ông ấy nghèo khó. Ông Holmes ạ, hồi ấy đã đính hôn với
lão ấy rồi thì tôi mới nghe kể là lão ấy đã từng nhốt một con mèo vào lồng
chim. Tôi khiếp sợ sự độc ác phi nhân tính đó và quyết định hủy bỏ hôn
ước”. Bà ấy lục tìm trong ngăn tủ và đưa cho tôi xem tấm ảnh một phụ nữ bị
bôi lem luốc và rạch chằng chịt bằng lưỡi dao nhíp. “Là ảnh tôi đấy. Buổi
sáng tôi cử hành hôn lễ, hắn gửi cho tôi bức hình này với những lời nguyền
rủa đồi bại”. “Vậy thì ít ra bây giờ ông ta cũng đã tha thứ cho bà, vì ông ta
đã để lại cả gia tài cho con trai bà”. “Con tôi và tôi không thèm nhận gì của
hắn, dù hắn còn sống hay đã chết”. - Bà ấy rít lên. “Ông Holmes ạ! Trời có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.