NHỮNG VỤ KỲ ÁN CỦA SHERLOCK HOLMES - Trang 126

Ít lâu sau, lời dự đoán của bạn tôi quả nhiên ứng nghiệm. Trong thời gian

hai tuần này, tâm trí của tôi luôn hướng về “Những cây sồi đỏ”. Tôi lo rằng
cô gái đang phải dấn thân vào một cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm. Mức
lương cao bất thường, những điều kiện kỳ quặc, công việc nhẹ nhàng, tất cả
đều cho thấy một điều gì đó không bình thường, dù rằng tôi không thể xác
định được chuyện đó là một sở thích kỳ cục nhất thời hay là một âm mưu;
người đàn ông ấy là một nhà từ thiện hay một tên vô lại. Về phần Holmes,
tôi thấy anh thường ngồi trầm ngâm trên ghế cả nửa giờ, chau mày nghĩ ngợi
một mình. Nhưng khi tôi nhắc tới chuyện cô gái đó, là anh liền xua xua tay
ngắt lời: “Thôi đi, tôi đang chờ tin tức. Không thể làm bánh nếu không có
bột”. Nhưng đôi lúc, tôi thấy anh rít lên một mình: “Không! Tôi quyết
không bao giờ cho em gái tới đó”. Chứng tỏ anh rất lo lắng cho số phận của
cô gái đáng thương kia.

Cuối cùng thì một bức điện cũng được gửi tới chúng tôi trong đêm

khuya. Holmes mở phong bì, liếc nhanh qua nội dung bức điện rồi quẳng
sang cho tôi:

- Anh hãy hỏi ngay giờ tàu chạy đến Bradshaw. - Holmes nói ngắn ngọn

như vậy.

Bức điện vừa ngắn vừa khẩn cấp:
“12 giờ trưa mai tới khách sạn Thiên nga đen ở Winchester. Nhất định

phải đến!

Hunter”

Holmes nửa như đề nghị, nửa mời mọc khi tôi đọc xong bức điện:
- Anh đi cùng với tôi chứ?
- Tất nhiên rồi. Tôi không mong muốn gì hơn nữa.
- Vậy anh tìm xem có chuyến tàu nào không.
- 9 rưỡi có một chuyến. - Tôi chúi mũi vào bảng thông báo giờ tàu chạy,

tìm kiếm - 11 rưỡi đến Winchester.

- Rất tốt! Chúng ta đi nghỉ chút đi. Sáng mai phải thật sự mạnh khỏe nhất

đấy!

11 giờ hôm sau, chúng tôi đã gần tới thủ đô cũ của Anh quốc. Ban đầu,

Holmes vùi đầu vào đống báo, nhưng ngay sau đó, anh bị phong cảnh mùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.