NHỮNG VỤ KỲ ÁN CỦA SHERLOCK HOLMES - Trang 296

- Đúng vậy
“Ông ta nói tiếp:
- Ông ta nói ông ta tên là William Morris. Ông ta là luật sư và thuê

phòng của tôi làm văn phòng luật sư tạm thời, chờ văn phòng chính hoàn
thành. Tối hôm qua, ông ta đã chuyển đi rồi.

- Tôi có thể tìm ông ta ở đâu?
- À, ở văn phòng mới của ông ta. Ông ta đã cho tôi địa chỉ, đó là nhà số

17, phố King Edward, cạnh nhà thờ St. Paul.

“Tôi vội đến đó ngay, ông Holmes ạ. Nhưng khi tôi tìm đến nơi thì chỉ

thấy một cái xưởng sản xuất nhỏ. Ở đó chẳng ai biết đến cái tên William
Morris hay Duncan Ross nào cả.”

Holmes hỏi:
- Vậy sau đó ông làm gì nữa?
- Tôi quay về nhà mình ở quảng trường Coburg để hỏi cậu giúp việc nên

làm thế nào, nhưng anh ta cũng chẳng giúp được gì. Anh ta chỉ nói rằng tôi
chịu khó chờ, rồi có thể tôi sẽ nhận được thư thông báo của họ. Thế nhưng
ông Holmes ạ, tôi vẫn thấy không thể yên tâm được. Tôi không muốn bị mất
công việc nhàn nhã mà lương lại cao này. Tôi nghe nói ông luôn giúp đỡ
những người đáng thương, nên tôi lập tức đến đây để nhờ ông.

- Ông hành động rất khôn ngoan. - Holmes an ủi - Vụ này của ông rất

đáng quan tâm, quả là có một không hai đấy, và tôi rất sẵn lòng đứng ra giải
quyết. Từ những gì ông kể cho chúng tôi thì tôi nghĩ vụ này nghiêm trọng
hơn những gì chúng ta tưởng nhiều.

Ông Jaber Wilson rầu rĩ:
- Thế này cũng đủ nghiêm trọng rồi, ông nghĩ mà xem, mỗi tuần tôi bị

mất bốn bảng Anh lận.

- Riêng về phần ông, - Holmes giải thích - tôi nghĩ là ông chẳng có gì

phải phàn nàn cả. Ngược lại, ông đã kiếm được hơn ba mươi bảng và học
thêm kiến thức cho mình từ việc chép các mục trong vần A. Trong việc này,
ông không hề bị thiệt gì đâu.

- Đúng là tôi không bị thiệt gì cả. Nhưng thưa ông, tôi muốn biết sự thật

là thế nào và bọn họ là những ai, họ chơi trò này với tôi nhằm mục đích gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.