NHỮNG VỤ KỲ ÁN CỦA SHERLOCK HOLMES - Trang 65

- Phải, có người gọi nó là chồn đèn, người khác lại gọi là chồn bắt rắn. -

Người đàn ông xác nhận - Tôi thì gọi nó là “con bắt rắn”. Quả nó bắt rắn hổ
mang cực nhanh. Tôi có một con rắn đã bẻ hết nanh, và tối nào Teddy cũng
biểu diễn bắt rắn mua vui cho dân xứ này. Ông còn gì muốn biết nữa không?

- Rất có thể chúng tôi sẽ cần đến ông, một khi bà Barclay gặp khó dễ…
- Trong trường hợp đó, tôi sẵn sàng làm hết sức mình.
- Nếu không thì chẳng có lý do gì để gây ra một vụ ầm ĩ đối với một

người đã chết dù ông ta đã thật xấu xa, hèn nhát. Hẳn là ông cũng mãn
nguyện, vì ba mươi năm qua lương tâm ông ấy đã vô cùng cắn rứt bởi hành
vi độc ác của mình. A, thiếu tá Murphy đang đi bên đường kia. Chào ông
Wood! Tôi phải xem từ hôm qua đến giờ có chuyển biến gì không.

Chúng tôi đuổi kịp ông thiếu tá ở góc phố.
- A, ông Holmes. Tôi nghĩ ông đã biết vụ ầm ĩ này chẳng đi đến đâu rồi,

phải không? - Ông ta nói.

- Gì vậy?
- Cuộc điều tra đã kết thúc. Giám định pháp y xác nhận nạn nhân chết vì

xuất huyết não. Ông thấy không, vụ này cuối cùng lại hóa ra đơn giản.

- Vâng, thật quá đơn giản! - Holmes mỉm cười - Đi nào Watson. Chúng

ta không còn cần thiết ở Aldershot nữa rồi.

- Có một việc tôi chưa hiểu. - Tôi nói khi chúng tôi cùng đi về phía nhà

ga - Nếu ông chồng là James, ông bạn cũ là Henry, thì sao bà vợ lại nói đến
David?

- Cái từ đó lẽ ra đã tiết lộ cho tôi biết tất cả câu chuyện này, Watson ạ,

nếu như tôi giỏi suy luận. Rõ ràng từ đó dùng để oán trách.

- Để oán trách?
- Phải, Thánh David cũng sa ngã đôi lần. Và một trong những lần ấy, vị

thánh đó cũng đã hành động như James Barclay. Tôi e là trí nhớ của tôi về
Kinh Thánh hơi tệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.