NHỮNG VỤ KỲ ÁN CỦA SHERLOCK HOLMES - Trang 87

- Như vậy là đã rõ, có người đã lẻn vào phòng cô và đặt súng ở đó, nhằm

vu tội cho cô.

- Hẳn đúng như vậy.
- Nhưng, họ làm vào lúc nào được?
- Chỉ có thể vào lúc ăn tối, không thì vào lúc tôi đang dạy tụi trẻ học.
- Hay là lúc cô nhận được mảnh giấy?
- Buổi sáng hôm đó, cũng có thể.
- Cám ơn cô Dunbar! Cô xem còn tình tiết nào có thể giúp chúng tôi điều

tra nữa không?

- Tôi nghĩ không ra nữa.
- Trên thành cầu có một vết sứt do va chạm rất mạnh, còn mới, ở ngay

chỗ đối diện với tử thi. Cô có ý kiến giải thích nào không?

- Tôi cho rằng chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên thôi.
- Quá lạ lùng. Làm sao lại xuất hiện vết sứt ấy đúng lúc xảy ra thảm kịch,

và chính tại chỗ đó?

- Làm sao có thể tạo ra được vết sứt đó? Phải dùng một cú đập cực kỳ

mạnh mới được.

Holmes không nói gì, trên khuôn mặt anh hiện rõ nét căng thẳng, mắt

nhìn xa xăm. Kinh nghiệm mách bảo tôi rằng, đó chính là thời khắc bộ óc
thiên tài của anh tập trung tinh lực. Tất cả ba người, luật sư, cô gái bị giam
và cả tôi, đều ngồi lặng lẽ và hồi hộp theo dõi anh. Chẳng ai dám nói gì cả.
Đột nhiên anh bật người dậy khỏi ghế, giục cuống lên:

- Đi! Watson, đi ngay nào!
- Có việc gì vậy hả Holmes? - Tôi hỏi gấp.
- Xin tiểu thư chớ lo lắng! Ông luật sư Cummings xin chờ tin tức của

chúng tôi! Mai sẽ có tin, chờ nhé! Chúng tôi đảm bảo rằng ánh sáng chân lý
sẽ xua tan mây mù.

Đường từ Winchester tới Thor không xa, nhưng vì chúng tôi quá sốt ruột

nên cứ thấy dài dằng dặc, nhất là đối với Holmes. Anh đứng ngồi không
yên, cứ đi tới đi lui trong toa xe, hoặc liên hồi gõ ngón tay xuống đệm ghế.
Đột nhiên, khi sắp tới nơi, anh ngồi xuống trước mặt tôi, hai tay đặt lên hai
đầu gối tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi với ánh mắt rất tinh nghịch rồi nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.