NIẾP MÔN - Trang 197

Tiêu Tông vừa mới phát hiện ra Lãnh Tang Thanh hình như có chút

không bình thường, dù sao cũng là một cô gái, gặp hoàn cảnh này chân tay
luống cuống, cũng là phản ứng bình thường, anh nhìn vào đôi mắt của Lãnh
Tang Thanh, trong ánh mắt lộ vẻ kiên cường: "Tang Thanh, em nghe anh
nói, bất luận có khó khăn thế nào, chỉ cần em nắm được vạt áo của anh, anh
nhất định có thể mang em ra ngoài, cho nên dù có thế nào, em nhất định
phải lấy lại tinh thần nhìn thẳng phía trước, đừng để bản thân mình đi
xuống, biết không?" Nói xong, anh dịu dàng lấy ngón tay vuốt những sợi
tóc trên trán của Lãnh Tang Thanh.

"Được rồi, được rồi, chúng ta đi nhanh thôi!" Lãnh Tang Thanh giục

Tiêu Tông chạy lên lầu, trong lòng xuất hiện một tia khác thường, cho tới
bây giờ cô cũng không nghĩ tới sẽ cùng Tiêu Tông ở cùng một chỗ, cho tới
giờ cô đối với anh có chút động lòng, nhưng ngày hôm nay lúc thực sự đơn
độc ở cùng anh ở một chỗ hình như còn thiếu một chút hứng thú?

Tối nay, thấy được vật trấn quốc chi bảo vô giá bị mất, cùng với mấy

bức tranh sơn dầu chưa thấy bao giờ và những món đồ xa xỉ.

Ánh nắng tươi sáng.

Mặt trời vừa hiện ra, tiếng chim muôn ca hát liền vang lên, vui vẻ bay

giữa không trung, biểu diễn kỉ thuật nhảy múa đẹp nhất; vội vàng muốn thử
sức trên thảm cỏ xanh, chúng nó đong đưa, nhưng lại không cẩn thân mà
mà rơi xuống hồ nước, thành một khối giống như đứa trẻ mới tắm xong,
nhìn da dẽ toàn thân khiến trong lòng người ta ngứa ngái; dưới bụi cỏ chú
sâu non bận rộn di chuyển, cho dù có nhiều người bạn đồng nghiệp cùng
làm việc, chúng nó vẫn sẽ gọn gàng, chỉ có điều chờ chú chim nhỏ đói
bụng, ai biết được chúng nó vẫn còn trật tự như trước...

Một buổi sáng với sức sống tràn trề, đúng là cảnh Lãnh Tang Thanh

thích nhất, đáng tiếc ngày hôm nay, cô không nhìn thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.