NIẾP MÔN - Trang 292

"Như vậy em sẽ không từ chối, để tránh vết thương nơi thắt lưng của

anh." Nói xong, anh đem cô đẩy ngã xuống giường, thân thể cao lớn trực
tiếp đè lên người cô, đem cô hoàn toan bao phủ dưới thân!

"Hả?" Sau một trận thở gấp, còn không kịp lãng tránh, lại bị lưỡi của

Niếp Ngân thừa cơ mà tấn công.

Cô đối với anh, như một người lữ hành khát khô tìm được nguồn nước

mát lành, giống như muốn đem cô hòa vào trong máu, tình cả mãnh liệt
điên cuồng, giống như đốt lửa trong rừng, trong xương cốt tứ chi của anh
mà chảy, tình cảm mãnh liệt dường như dời cả ngọn núi mang tất cả cuốn
vào cơn sóng lớn, trong nháy mắt bao phủ cô.

"Niếp, Niếp Ngân!" Lãnh Tang Thanh muốn đẩy anh ra, lại bị hương

thơm quen thuộc trên người anh vương vấn, phản kháng của cô cũng trở
nên vô lực, tim, tuy trở nên có chút sợ hãi, nhưng lòng hiếu kỳ lại lại chiếm
lĩnh toàn bộ.

Bàn tay to thon dài của Niếp Ngân chậm rãi hạ xuống thăm dò, hô hấp

ngày càng trở nên nặng nề.

Một trận tê dại nhanh chóng lan ra toàn thân của cô, thân thể của anh

buột chặt, mang theo một chút đau đớn. "Đừng ... Niếp Ngân... Tại em
trước khi đi khỏi ... Xin cho em lưu lại một ... Hình ảnh đẹp..." Lãnh Tang
Thanh cắn môi, giọng nói gần như cầu xin.

"Đi khỏi?" Trong mắt Niếp Ngân hoàn toàn là chiếm giữ, sau khi đem

hai tay của cô cố định trên đầu giường, vươn tay vuốt ve gương mặt của cô,
"Là ai cho phép em đi?"

Lãnh Tang Thanh cố sức mà giãy giụa hai tay nhưng vẫn là uổng công:

"Em đường đường là một người trưởng thành, khi nào muốn đi khỏi còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.