NIẾP MÔN - Trang 293

muốn được phép của người khác sao?"

"Người trưởng thành!" Ba chữ này khiến cho ngọn lửa đang thiêu đốt

trong người Niếp Ngân dường như được thêm củi, dừng ở trên khuôn mặt
nhỏ nhắn của cô, ánh mắt u ám trong phút chốc như muốn phá tan thứ gì
đó, rồi lại nhanh chóng đè xuống, ngón tay nhịn không được mà chạy trên
người như châu báu của cô, "Không có sự đồng ý của anh, cho dù là chân
trời góc biển với tại trên giường này có gì khác nhau."

"Niếp Ngân..." Lãnh Tang Thanh cảm thấy toàn thân đều run rẩy, âm

thanh yếu ớt, vào trong tai đàn ông lại càng thêm mê hoặc. Cô muốn giãy
giụa, thật ra cô có thể giãy giụa, thế nhưng... Trong lòng cô không cho phép
cô làm như vậy, chí ít, cô trong giờ khắc này, trong lòng và thân thể hoàn
toàn trái ngược.

Niếp Ngân nương theo ánh trăng trên người cô, lên đến cổ, trắng nõn,

tinh tế, mập mờ trong ánh sáng nhu hòa, bộ ngực nở nang càng thêm mượt
mà theo đường cong cơ thể, ánh sáng mỹ lệ đều bị người phụ nữ này mê
hoặc.

Anh không thể điều khiển được tình cảm của mình mà cúi xuống, một

chút bất lực lại có chút tình ái không thể kiềm chế nổi, đầu lưỡi dán chặt
trên da thịt cô, mùi vị ngọt nào của cô, nhưng lại đem cô đẩy ra khi mãnh
thú đột nhiên kích động.

"Niếp Ngân?" Lãnh Tang Thanh vốn bị anh đùa đến mê loạn, toàn thân

của cô ngưa ngứa cùng tê dại khiến cô hơi run rẩy, khô nóng khó chịu,
khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì ảm giác xa lạ mà đỏ bừng, thấy anh không hiểu
vì sao đột nhiên đẩy cô ra, một tầng nước trong đôi mắt khó hiểu cùng
hoang mang.

"Niếp Ngân?" Cô gọi khẽ tên anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.