NIẾP MÔN - Trang 314

Thế nhưng, theo như lời Niếp Tích nói, cái người đàn ông kia ngay cả

sinh nhật cô cũng không biết, cô và anh cuối cùng có quan hệ gì? Cô vậy
mà có thể cùng với một người đàn ông được xưng là xa lạ xảy ra nhiều
chuyện như vậy, rồi hai bên lại xa lạ.

Niếp Tích nhìn đôi mắt sắp khóc của cô, vội vàng an ủi nói: "Giỡn thôi,

đừng ủy khuất như vậy, không biết sinh nhật cũng là chuyện bình thường,
sinh nhật mỗi người bạn gái của tôi, tôi đều không nhớ."

Lãnh Tang Thanh vẫn cúi đầu, không nói gì.

Niếp Tích thấy cô không có phản ứng, lo lắng mà gãi gãi đầu: "Người

đàn ông như Ngân là người đáng để phụ nữ yêu, cô vì anh ấy mà làm nhiều
chuyện như vậy, đừng tưởng anh ấy không biết, chẳng qua anh ấy không
nói mà thôi."

Cả người Lãnh Tang Thanh u uất, nước mắt hình như sắp trào ra.

Vẻ mặt Niếp Tích ủ rũ: "Được rồi tôi quên tất cả những chuyện nghe

được vừa rồi, cô cũng quên, được không? Coi như cô vừa mới đi đến đây,
trở lại lúc tôi còn đang đánh gôn.”

Lãnh Tang Thanh cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, dáng vẻ tươi cười của

một người tìm cách thỏa hiệp, bày tỏ đồng ý, nhưng trong ánh mắt không
che được một tia lo sợ, cô không nói nữa, cuộn người lên ngồi bãi cỏ, hai
tay ôm gối, ngơ ngác mà nhìn bầu trời.

Một đám mây lớn đã che mất mặt trời, ở rìa đám mây giống như có một

lớp kim loại, lấp lánh chiếu ra tia sáng hoa mỹ, mang đến cho người ta một
loại giải thích khác về ánh sáng mặt trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.