NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 123

“Chúng tôi chọn bệnh nhân này làm ca đầu tiên,” Chủ nhiệm Phương gõ

nhẹ lên bệnh án, “Bởi vì đây là Tứ chứng Fallot hay gặp nhất, về mặt này
chúng ta có rất nhiều kinh nghiệm lâm sàng có thể sử dụng, dù sao cũng là
chương trình mới, cẩn trọng là số một. Bệnh nhân này do bác sỹ Lý giới
thiệu, nghe nói hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, chắc sẽ chấp nhận phương
án hỗ trợ kinh phí. Từ bây giờ trở đi, bệnh nhân này giao cho cậu phụ trách,
cậu đi liên lạc với người nhà bệnh nhân nhé.” Mắt Chủ nhiệm Phương đã
hơi kém, lúc không làm phẫu thuật lại không đeo kính, nên khi cầm bệnh
án, phải cố gắng lắm mới đọc được các chữ viết ở trên: “Tôn… Bình… ừm,
cậu bé này là bệnh nhân đầu tiên của dự án chúng ta.”

Tôn Bình?

Nhiếp Vũ Thịnh chỉ thấy cái tên này rất quen, anh nhớ lại, chắc chắn

mình đã trông thấy kết quả chụp X-quang động mạch vành vừa nãy ở đâu
rồi, hơn nữa còn trong một trường hợp rất quan trọng, vì trong đầu anh có
ấn tượng về nó. Tuy mỗi năm anh phải xem đến hàng trăm hàng nghìn bản
kết quả chụp X-quang, nhưng bản kết quả này chắc chắn anh đã nhìn thấy ở
tại một nơi quan trọng nào đó. Lớp bồi dưỡng công khai ư? Không, lớp bồi
dưỡng công khai thường hay dùng những trường hợp phức tạp, không thể
dùng Tứ chứng Fallot phổ biến này được. Lúc Chủ nhiệm Phương hội chẩn
ư? Không, cũng không đúng…

Cuối cùng, một tia chớp xẹt qua trong óc, anh sực nhớ ra.

“Cháu phản đối!” Anh buột miệng nói, “Bệnh nhân này không được.”

“Hả?” Chủ nhiệm Phương ngạc nhiên hỏi, “Tại sao?”

Anh không tài nào nêu ra được lý do, vì đó là con trai Đàm Tĩnh ư?

Không, thật quá nực cười, cả bệnh viện chẳng biết Đàm Tĩnh là ai hết, anh
cũng làm sao có thể giải thích cho một người ngoài, một bậc thầy của mình
hiểu chuyện tình cảm trắc trở khó nói của cá nhân mình được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.