NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 208

giờ, giống như cô rất ít khi nhắc đến bạn trai cũ trước mặt anh. Có điều, cô
biết Nhiếp Vũ Thịnhu người ấy, anh chôn giấu hình ảnh cô ta tận sâu trong
trái tim, như thể cô ta chưa từng tồn tại vậy.

Giờ anh muốn thử xem liệu có thể yêu người khác không và anh đã xin

cô cho anh cơ hội.

Cô lại bối rối không biết phải làm sao.

Có lẽ anh thực sự muốn thử, nhưng cô lại cảm thấy sự thay đổi đột ngột

này không ổn. Họ vốn là bạn bè, là tri kỷ, có thể im lặng cùng nhau uống
rượu, cũng có thể ngồi trò chuyện trên ban công. Họ rất gần gũi nhau,
không phải sự gần gũi giữa tình nhân, mà là gần gũi về tâm hồn. Vì anh
cũng biết cô yêu một người trong tuyệt vọng, giống như anh vậy.

Cô thấy mình cần phải nghỉ ngơi, xử lý hết đám cảm xúc hỗn loạn này,

bình tĩnh lại để suy nghĩ thật lý trí. Điện thoại rung lên, có tin nhắn.

Tin nhắn của Nhiếp Vũ Thịnh, anh nói: “Tôi xin lỗi đã khiến em bối rối.

Tại tôi quá ích kỷ, nếu em không muốn thì chúng ta vẫn là bạn tốt.”

Cô lưỡng lự, rồi cũng không nhắn tin trả lời.

Khi cô lái xe về nhà, từ xa đã nhìn thấy xe của Thịnh Phương Đình đỗ

đằng trước. Thật ra từ công ty đến chỗ này không gần lắm, chắc chắn anh
đã đến đây ngay sau khi gác máy nên mới đến trước cô. Từ xưa tới giờ anh
luôn luôn cẩn trọng, mạo hiểm lái xe tới như vậy thật ra cũng đã thể hiện
thái độ rõ ràng với cô rồi.

Cô cảm thấy hết sức chán nản, biết mình chắc chắn sẽ lại bị anh thuyết

phục một lần nữa.

Đến tối, cô mua hoa quả và lăng hoa đến bệnh viện thăm ông Nhiếp

Đông Viễn. Bố của bạn bị ốm, cũng nên đi thăm. Ông Nhiếp Đông Viễn
nằm phòng VIP, điều kiện rất tốt. Nhiếp Vũ Thịnh cũng có mặt, thấy cô
đến, anh không quá bất ngờ, chỉ nhận lấy đồ từ tay cô, nói lời cảm tạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.