NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 28

Thấy Nhiếp Vũ Thịnh từ từ siết chặt nắm đấm lại, ông Nhiếp Đông

Viễn liếc xéo anh: “Sao? Lại nói đúng chỗ của anh rồi chứ gì?”

Nhiếp Vũ Thịnh tức giận nhắm nghiền hai mắt không nói năng gì.

“Anh bỏ ý định ấy đi.” Ống Nhiếp Viễn nói: “Trên đời này phụ nữ tốt

còn nhiều lắm, mở to mắt ra mà tìm lấy một người, bất cứ ai cũng tốt hơn
cô ta gấp trăm lần.”

“Con ăn no rồi.” Nhiếp Vũ Thịnh quẳng khăn ăn lên bàn, “Con phải về

bệnh viện trực đêm.”

Lái xe đến tận vành đai bốn, anh mới phát hiện ra mình chưa đóng cửa

kính, gió từ bên ngoài ào ào thổi vào trong xe, khiến má anh nóng ran lên.
Anh đạp chân ga, thật ra xe anh có chức năng duy trì tốc độ tự động cruise
control, nhưng lúc này anh không được minh mẫn, đầu óc anh chỉ còn là
một mảng trống không.

Đã rất nhiều lần, rất nhiều lần, anh từng nghĩ, nếu như anh sơ sẩy, liệu

có thế nào lao sang làn xe ngược chiều, rồi bị đâm tan xương nát thịt không.

Thế nhưng cuối cùng cũng không xảy ra chuyện gì cả. Thời gian ở nước

ngoài, anh có thể dùng bài vở để làm tê liệt bản thân, một lúc học hẳn hai
bằng tiến sĩ, bao nhiêu thí nghiệm làm không hết, bao nhiêu bài luận viết
không xuể; trở về nước, anh có thể lao mình vào công việc để quên đi tất
cả, những cuộc phẫu thuật liên tiếp mãi không hết, những buổi hội chẩn mãi
không xong. Ấy vậy mà, chính giây phút gặp lại Đàm Tĩnh, tất cả lại quay
về, nhanh như một cơn sóng thần. Cách xa như thế mà chỉ thoáng nhìn anh
cũng nhận ra đó là Đàm Tĩnh. Cô mặc đồng phục của cửa hàng bánh ga tô
cúi đầu mải miết làm việc. Cuộc sống đã tôi luyện cô thành một con người
khác, thế nhưng anh vẫn nhận ra ngay từ cái nhìn đầu tiên, đó là Đàm Tĩnh
của anh.

Đúng là ma xui quỷ khiến thế nào, anh mới bước vào trong, lúc đó anh

giống như đang đứng trên mây vậy, cứ chăm chăm nhìn cô mỗi lúc một gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.