NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 29

hơn, gần hơn nữa, gần đến mức có thể chạm tay vào. Sau đó, trong khoảnh
khắc cô ngước mắt lên nhìn anh, dường như cả quãng thời gian bảy, tám
năm nay giữa hai người chưa từng trôi qua. Lòng anh bất giác chùng xuống,
anh cảm thấy mình không thể tự khống chế bản thân được nữa, chỉ muốn
đưa tay ra chạm vào mặt cô, x phải là thật không, có phải đang đứng trước
mặt anh thật hay không.

Cô thay đổi rất nhiều, nhưng lại tựa hồ không thay đổi chút gì, giống

như trong mơ vậy.

Đã vô số lần anh thầm tưởng tượng, không biết nếu gặp lại Đàm Tĩnh

thì sẽ ra sao, có lúc nghĩ đến phát điên, anh đành tự nhủ lòng thôi không
nghĩ nữa, nhưng khi ngày ấy xảy đến thật, hóa ra cũng chỉ thế mà thôi.

Không có long trời lở đất, không có dời núi lấp biển, hóa ra cô cũng chỉ

là một người bình thường sống giữa thế giới này.

Hóa ra, tình yêu sâu đậm trước kia, cuối cùng cũng chỉ có một nỗi hận

không cách nào xóa bỏ.

Đến bản thân anh cũng không hiểu, tại sao anh lại nói ra những lời cay

nghiệt đến như vậy, nhất là đối với một đứa trẻ vô tội.

Giờ phút này anh mới dần dần hiểu được, hóa ra đó là lòng đố kỵ.

Đố kỵ người đàn ông đã kết hôn với cô.

Đố kỵ người đàn ông đã sinh con với cô.

Đố kỵ đến phát điên.

Anh gần như không thể tưởng tượng được cô lại có thể sống cùng người

khác, anh không thể nghĩ đến điều đó, hễ ý nghĩ này trỗi dậy, anh liền cảm
thấy mình không thể khống chế nổi bản thân, cảm giác manh động muốn
hủy diệt tất cả lại dâng lên trong anh. Sự manh động này thôi thúc anh hủy
diệt bản thân mình, đồng thời hủy diệt cả thế giới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.