NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 52

“Lúc cô mở tủ làm lạnh, cháu đã hỏi cô muốn lấy miếng nào, cháu lấy

cho cô, cô không thèm trả lời, kết cục lúc cô lấy không cẩn thận làm miếng
bánh rơi xuống đất…”

“Có phải tôi cố tình đâu, sao lại bắt tôi đền?”

“Cô làm rơi bánh xuống đất, cô không đền chẳng lẽ bắt cháu đền à?”

“Cô ăn nói kiểu gì vậy? Có phải tôi cố tình làm rơi đâu, ai mà biết được

các người có nhặt miếng bánh bị rơi đó lên bán tiếp nữa hay không!” Bà ta
nổi giận, “Miếng bánh này tôi không lấy nữa.”

Vương Vũ Linh túm lấy bà ta không cho đi, hai người giằng co nhau

mãi, đến nỗi Quản lý cũng phải chạy đến, bấy giờ người phụ nữ đó bắt đầu
gào lên: “Thái độ của các người kiểu gì thế? Có miếng bánh mà cũng bắt ép
người ta phải mua! Tôi sẽ lên Sở công thương kiện các người!”

“Bà đi kiện đi! Bà muốn đi đâu kiện thì đi!” Vương Vũ Linh vốn là

người nóng tính, giận dữ nói ngay: “Dù sao đi nữa miếng bánh này cũng là
do bà làm rbà phải đền!”

“Cô túm lấy tôi làm gì? Buông tay ra!”

“Tôi không túm để bà chuồn mất à? Bà trả tiền bánh đi rồi tôi sẽ buông

ra.”

Người phụ nữ trung niên đó liền chửi toáng lên, lời lẽ rất khó nghe.

Chợt chuông cửa reo, có mấy vị khách tiến vào, Quản lý sợ Vương Vũ Linh
cãi lộn với khách hàng, vội làm hiệu bảo Vương Vũ Linh ra đón khách, còn
mình dỗ ngọt bà khách kia: “Thôi thế này nhé, tuy làm rơi bánh xuống đất
là trách nhiệm của cô, nhưng lần này chúng cháu không yêu cầu cô bồi
thường nữa. Còn miếng ‘Rừng đen’ này đã lấy ra khỏi tủ làm lạnh, cũng đã
gói lại cho cô rồi, thì cô trả tiền cái bánh này xong đi."

Người phụ nữ đó thấy mấy vị khách đi vào đang nhìn mình, chỉ càng

được thể làm già: “Miếng bánh này tôi không lấy nữa! Vừa nãy nếu không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.