NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 56

trình, chỉ có một viên quản lý do không đạt yêu cầu về vệ sinh trong một
lần kiểm tra nên cũng phải viết bản kiểm điểm bằng tiếng Trung.

Quản lý và Vương Vũ Linh đều bó tay hết cách, cuối cùng Vương Vũ

Linh chợt nhớ ra: “Đàm Tĩnh, cậu học nhiều, có biết viết bản tường trình
thế nào không ?”

“Tớ cũng chưa viết bao giờ...” Đàm Tĩnh nghĩ ngợi một lát, “Có điều,

bản tường trình... tiếng Anh hình như là The letter of explanation. Chỉ cần
giải thích rõ sự việc là được rồi.”

Vương Vũ Linh mừng rỡ nói: “Tớ quên mất là tiếng Anh, thôi, bản

tường trình này, cậu viết giúp tớ nhé!”

Quản lý cũng hết sức ngạc nhiên : “Đàm Tĩnh, cô biết tiếng Anh nữa

hả?”

Đàm Tĩnh vội cúi đầu xuống, cô không muốn nhắc lại chuyện ngày xưa,

chỉ trả lời cho qua chuyện: “Hồi cấp ba có học chút chút ấy mà.”

“Đừng có luyên thuyên, tiếng Anh của cậu giỏi hơn học sinh cấp ba

nhiều, hồi trước tớ thuê nhà cùng với cậu, chỉ có mỗi chiếc radio mà ngày
nào cậu cũng nghe cái gì… BBC! Tớ chẳng biết trong đó xì xồ nói cái gì,
còn cậu nghe hiểu hếtĐàm Tĩnh điềm tĩnh cười, ngày xưa vì định ra nước
ngoài cùng Nhiếp Vũ Thịnh, cô đã dốc sức học tiếng Anh, nhưng đó là
chuyện quá khứ rồi.

Sau khi tan tầm, Quản lý ngỏ lời mời cô và Vương Vũ Linh ăn cơm.

Trước nay Quản lý vẫn rất thích Đàm Tĩnh bởi cô chăm chỉ, không bao giờ
nề hà công việc. Thế nên anh đề nghị: “Đón con trai cô ra đây, cùng ăn cơm
đi.” Đàm Tĩnh vội vàng từ chối: “Không cần phiền thế đâu ạ, nó ở chỗ bà
Trần rất tốt. Cho trẻ con đi ăn cùng, rồi nó hết đòi ăn lại đòi ngủ, rách việc
lắm.”

“Cứ đón ra đi.” Vương Vũ Linh chêm vào, “Cũng lâu lắm tớ không gặp

Bình Bình rồi, đón ra cho tớ ngắm một cái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.