NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 71

“Tôi cũng được coi là người nhà bệnh nhân chứ? Tôi tìm hiểu một chút

về bệnh tình Phó tổng giám đốc của chúng tôi không được à?”

“Phẫu thuật xong, ông ta hồi phục rất tốt, ngày mai hoặc ngày kia là có

thể ra viện rồi.”

“Bất luận thế nào, bữa cơm này anh cũng nhất định phải đi, cứu một

mạng người hơn xây bảy tầng tháp Phật, anh cứ coi như là cứu tôi đi.” Thư
Cầm chắp tay, “Trăm sự nhờ anh đấy! Trăm sự nhờ anh đấy!”

“Tôi đã cứu Phó tổng giám đốc của các cô rồi, không cần cứu cô nữa,

mà cô cũng có bị bệnh tim đâu.” Nhiếp Vũ Thịnh không hề động lòng,
“Cảm ơn cô về bó hoa, cũng cho tôi gửi lời cảm ơn tấm thịnh tình của Phó
tổng giám đốc, còn ăn cơm thì xin miễn đi.”

Thư Cầm biết anh không thích ăn uống nhậu nhẹt, vì thế hôm nay đến

chỉ là cố gắng thử một lần mà thôi, nghe anh nói không đi, cô cũng đã
lường trước nên chỉ cười, không nói thêm gì nữa.

Nhiếp Vũ Thịnh cầm bó hoa, không biết phải làm thế nào với nó. Anh

đành quay trở về khoa, đặt bó hoa lên bàn. Bác sĩ Lý ngồi đối diện với
Nhiếp Vũ Thịnh, thấy anh cầm bó hoa đi vào bèn trêu: “Ồ, cô nào thầm yêu
anh tặng đấy à?”

Gần như tất cả y tá trong bệnh viện đều thầm yêu Nhiếp Vũ Thịnh,

trước kia còn có người phục sẵn ở cửa nhà ăn bệnh viện chỉ để nhìn anh
một cái. Nhiếp Vũ Thịnh mỗi lần dùng cơm ở ngoài cũng chỉ ăn qua quýt,
nồi cơm chung ở nhà ăn bệnh viện lại càng không hợp khẩu vị của anh. Vì
thế mỗi lần đi ăn cơm dưới nhà ăn, anh đều ăn nhanh nhanh chóng chóng
cho xong. Mấy cô y tá đó thường chờ trong nhà ăn tiếng đồng hồ, trong khi
Nhiếp Vũ Thịnh chỉ xuất hiện có 10 phút là đã ăn xong đi về rồi.

“Không phải, là bạn tặng.” Nhiếp Vũ Thịnh lôi đống biên bản nhập viện

ra, tuy bây giờ biên bản nhập viện đều được lập bằng máy tính, nhưng bệnh
viện vẫn yêu cầu bác sĩ phải tự tay viết một bản. Viết biên bản nhập viện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.