NỢ TÌNH - Trang 39

mò của tôi đối với một việc đã rất cũ và không liên quan gì đến tôi cả.
- Tôi quan tâm đến ý định ấy - Garroway xác nhận - Đôi lúc chúng ta cũng
chú ý đến một vụ đã qua đi. Chẳng hạn Lizzie Borden có thực là đã giết cha
mẹ cô bằng chiếc rìu hay không? Rất nhiều người nói là không phải. Ai đã
hạ sát Charles Bravo? Và tại sao? Có rất nhiều giả thuyết mà phần lớn
chúng dựa trên cơ sở không mấy chắc chắn.

Đôi mắt tinh anh của thanh tra Spence hướng vào nhà thám tử.
- Nếu tôi không nhầm thì ông Poirot nhiều khi cũng đi vào những vụ án
thuộc về quá khứ.
- Vâng, đã có vài ba lần.
- Một lần theo yêu cầu của một phụ nữ người Canada, đúng không ông
Poirot?
- Thật vậy - Poirot đáp - Một phụ nữ Canada có nghị lực và ham mê tới
điều tra vụ án trong đó người mẹ của mình đã bị bắt giam và chết trong nhà
tù trước khi bị thi hành án tử hình. Cô gái đã minh oan cho bà mẹ.
- Và ông đã giúp người ấy chứ?
- Không phải vào lúc cô ấy trình bày sự việc với tôi. Nhưng cô ta tự tin là
mình đúng...
- Rất tự nhiên khi một người con gái muốn chứng minh người mẹ của mình
là vô tội và cố gắng làm rõ điều đó, khác với ý kiến của những người xung
quanh - ông Spence lưu ý.
- Có chuyện ấy - Hercule Poirot nói với vẻ nghĩ ngợi - Cô gái đã làm tôi
thấy rõ mẹ cô là loại người như thế nào.
- Một người đàn bà thì không thể phạm tội giết người được.
- Không đúng. Cái lạ lùng là bà ta không bao giờ chứng minh sự vô tội của
mình. Hình như bà ta hài lòng vì bị giam giữ. Ông xem lúc ấy tôi đã nghĩ
gì. Bà ta thấy mình đã thất bại rồi chăng? Khi bắt đầu điều tra, tôi có đủ
chứng cứ là bà vô can. Bà ta thì nói ngược lại.
Garroway đang cúi xuống bàn, ăn nốt những mẩu bánh còn lại tỏ ra thích
thú về câu chuyện.
- Bà ấy vô tội chứ? - ông hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.